Mục 10
Điều Răn Thứ Mười

"Ngươi không được ham muốn ... bất cứ vật ǵ của người ta" (Xh 20,17). "Ngươi không được ước ao nhà cửa, đồng ruộng tôi tớ nam nữ, con ḅ, con lừa, hay bất cứ vật ǵ của người ta" (Đnl 5,21).
"Của cải anh ở đâu th́ ḷng anh ở đó" (Mt 6,21).

 

2534 (242 2069)  Điều răn thứ mười được tách ra và bổ túc điều răn thứ chín về ḷng ham muốn nhục dục, điều răn thứ mười cấm tham của người. Ḷng tham là nguồn gốc của trộm cắp, cướp đoạt và gian lận mà điều răn thứ bảy đă cấm. "thèm muốn của con mắt" (1Ga 2,16) đưa đến bạo lực và bất công mà điều răn thứ năm đă cấm (x. Mk 2,2). Tham lam cũng như tà dâm bắt nguồn từ việc sùng bái ngẫu tượng mà ba điều răn đầu đă cấm (x. Kn 14,12). Điều răn thứ mười nhắm vào ư hướng trong ḷng, và cùng với điều răn thứ chín, tóm kết tất cả các giới răn trong luật Cựu Ước.

I. CÁC HAM MUỐN BẤT CHÍNH

2535 (1767)  Khi đói chúng ta thèm ăn, khi lạnh chúng ta mong được sưởi ấm, những ham muốn giác quan này thúc đẩy chúng ta t́m thỏa măn. Những ham muốn này tự chúng là tốt, nhưng chúng ta thường không giữ mức độ hợp lư nên tham của người.

2536 (2445)  Điều răn thứ mười cấm ham muốn và ước ao chiếm hữu thái quá của cải thế trần, cấm tham lam v́ ham mê của cải và thế lực do của cải đem lại, điều răn này c̣n cấm ước muốn làm điều bất công hại đến tài sản người khác.

"Khi lề luật dạy: "Chớ tham của người", có nghĩa là đừng ham muốn những ǵ không thuộc về ḿnh. V́ ḷng tham của người không đáy, như sách giảng viên nói: "Người thích tiền bạc có bao nhiêu cũng không lấy làm đủ" (Gv 5,9) (x. Giáo lư Rô-ma.R.3,37).

2537  Điều răn này không cấm chúng ta ước ao có được những ǵ của người khác, bằng những phương thế chính đáng. Huấn giáo cổ truyền cho thấy, trong thực tế, "những người phải chiến đấu nhiều nhất để chống lại những ham muốn tội lỗi này" và cần được "nhắc nhở phải giữ điều răn này nhất":

"Đó là...những nhà buôn bán mong hàng hóa khan hiếm và đắt đỏ, buồn phiền v́ không được độc quyền để mặc sức mua rẻ bán đắt; những kẻ muốn người khác gặp hoạn nạn để thừa cơ thu lợi.... Những thầy thuốc mong cho người ta bệnh tật, những luật gia mong cho có nhiều vụ kiện cáo quan trọng... (x. Giáo lư Rô-ma 3,37)

2538 (2317 391)  Điều răn thứ mười dạy chúng ta không được ganh tị. Khi muốn khuyến giục vua Đa-vít hối lỗi, ngôn sứ Na-than đă thuật chuyện một người nghèo chỉ có một con chiên và thương yêu nó như con ḿnh, và một người giàu tuy có vô số chiên cừu, nhưng tham lam và bắt con chiên của người nghèo (x. 2 Sm 12,1-4). Tham lam và ganh tị có thể đưa tới những việc làm tệ hại nhất (x. St 4,3-7, 1 V 21,1-29) "chính v́ quỉ dữ ganh tị mà cái chết đă xâm nhập thế gian (Kn 2,24):

"Chúng ta đấm đá nhau, chỉ v́ ganh tị ... nếu mọi người đều xâu xé nhau như vậy th́ thân thể của Đức Ki-tô sẽ ra sao? Chúng ta đang làm tan nát thân thể của Đức Ki-tô ... chúng ta đang tự xưng là những chi thể của cùng một thân thể, vậy mà chúng ta lại cấu xé nhau như thú rừng (T. Gio-an Kim Khẩu hom. in 2 Cr 28, 3-4)".

2539 (1866)   Ganh tị là một trong bảy mối tội đầu. Người ganh tị buồn phiền khi thấy kẻ khác có của cải và ước ao chiếm đoạt. Nếu ai, v́ ganh tị, muốn cho người khác gặp hoạn nạn nặng nề, th́ mắc tội trọng:

Thánh Âu-Tinh coi ganh tị là "tội quỷ quái nhất" (x. Giáo lư Công Giáo Rô-ma 4,8). "Ganh tị sinh ra thù ghét, nói xấu, vu khống, vui khi thấy kẻ khác gặp hoạn nạn, buồn khi thấy kẻ khác được may lành"(T.Ghê-gô-ri-ô Cả, 31,45).

2540 (1829)   Kẻ ganh tị thường hay buồn bực nên thiếu đức bác ái, người tín hữu phải nhân hậu thay v́ ganh tị. Ganh tị thường do kiêu ngạo, nên người tín hữu phải tập sống khiêm nhường:

"Anh em không muốn Thiên Chúa được tôn vinh nơi anh em sao? Vậy, hăy vui mừng khi người khác thành công, lúc đó Thiên Chúa sẽ được tôn vinh nơi anh em. Mọi người sẽ nói rằng Thiên Chúa được ca ngợi v́ tôi tớ của Người đă thắng được tính ganh tị khi biết vui mừng thấy người khác thành công (T. Gio-an Kim khẩu 7,3)".

II. ƯỚC MUỐN NHỮNG ĐIỀU HỢP Ư CHÚA THÁNH THẦN

2541 (1718 2764)   Thiên Chúa ban lề luật và ân sủng để giúp con người thoát khỏi tính tham lam và ganh tị, khi dạy con người ước ao sự toàn thiện, biết ước muốn những điều hợp ư Chúa Thánh Thần, Đấng làm no thỏa ḷng người.

(397) Thiên Chúa luôn nhắc nhở con người đề pḥng sự quyến rũ của những thứ "ăn th́ ngon, trông th́ đẹp mắt và đáng quí v́ làm cho ḿnh được tinh khôn"(St 3,6)

2542 (1992)  Luật Cựu Ước không đủ sức công chính hóa những người tuân giữ, mà c̣n đă trở thành công cụ cho "dục vọng" (x. Rm 7,7). Thực tế, "lực bất ṭng tâm"(Rm 7,10) cho ta thấy xung đột giữa một bên là luật của Thiên Chúa, "luật của lư trí", một bên là một lề luật khác "giam hăm tôi trong Luật của tội là luật vẫn có trong các chi thể tôi" (Rm 7, 23).

2543 (1992)  "Ngày nay, sự công chính của Thiên Chúa đă được thể hiện mà không cần đến luật Mô-sê. Điều này, sách Luật và các Ngôn sứ làm chứng. Quả thế, người ta được Thiên Chúa làm cho nên công chính nhờ ḷng) tin vào Đức Giê-su Ki-tô. Tất cả những ai tin đều được như thế" (Rm 3,21-22). Từ đó, những tín hữu của Đức Ki-tô "đă đóng đinh tính xác thịt vào thập giá, cùng với các dục vọng và đam mê" (Gl 5,24). Họ được Chúa Thánh Thần hướng dẫn (Rm 8,14) và ước muốn những điều hợp ư Chúa Thánh Thần (Rm 8,27).

III TINH THẦN NGHÈO KHÓ (2443-2449)

2544 (544)  Đức Giê-su dạy các môn đệ yêu mến Người trên tất cả mọi người, đồng thời mời gọi họ từ bỏ mọi sự (Lc 14,33) v́ Người và v́ Tin Mừng (Mc 8,35). Ít ngày trước khi chịu tử nạn, Người đă đề cao gương bà góa nghèo ở Giê-ru-sa-lem ; trong hoàn cảnh nghèo túng, bà đă cho tất cả những ǵ để nuôi sống ḿnh (Lc 21,4). Muốn vào Nước Trời không được ham mê của cải.

2545 (2013)  Mọi tín hữu của Đức Ki-tô "phải lưu ư điều khiển tâm t́nh ḿnh cho đúng đắn, để việc sử dụng của cải trần gian và ḷng quyến luyến sự giàu sang nghịch với tinh thần khó nghèo của Tin Mừng, không cản trở họ theo đuổi đức ái trọn hảo"(LG 42).

2546 (1716)  "Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó"(Mt 5,3). Các mối phúc cho chúng ta biết phải sống thế nào để được hạnh phúc, ân sủng, tốt đẹp và b́nh an. Đức Giê-su tán dương niềm vui của người nghèo v́ Nước Trời đă thuộc về họ (Lc 6,20):

Ngôi Lời coi "tinh thần nghèo khó" là tinh thần của người tự nguyện sống khiêm nhường và từ bỏ. Thánh tông đồ Phao-lô tŕnh bày gương khó nghèo của Thiên Chúa khi nói: "Người đă tự ư trở nên nghèo khó v́ anh em" (2 Cr 8,9) (T. Ghê-gô-ri-ô thành Nít-sê 1).

2547 (305)  Chúa khóc thương những người giàu có v́ họ t́m an ủi (Lc 6,24) nhờ của cải dư dật; "kẻ kiêu căng t́m quyền lực thế trần, c̣n người có tinh thần nghèo khó, t́m kiếm Nước Trời" (T. Âu - Tinh 1,1.3). Ai phó thác vào sự quan pḥng của Cha trên trời, được giải thoát khỏi những âu lo về ngày mai (Mt 6,25-34). Ai tín thác vào Chúa sẽ được hưởng hạnh phúc Chúa hứa ban cho người nghèo: Họ sẽ được thấy hạnh phúc.

IV. TÔI MUỐN THẤY THIÊN CHÚA

2548 (2519)  Khi ao ước hạnh phúc đích thực, con người được giải thoát khỏi mọi ràng buộc bất chính với của cải trần thế, để cuối cùng được chiêm ngắm nhan thánh Chúa và hưởng hạnh phúc bên Người. "Chúng ta được Thiên Chúa hứa cho chiêm ngắm tôn nhan, đó là hạnh phúc lớn lao nhất. Theo Thánh kinh, thấy cũng đồng nghĩa với được...Ai thấy Thiên Chúa cũng được mọi điều phúc lộc mà người ta có thể nghĩ tưởng ra được (T.Ghê-gô-ri-ô thành Ni-sê, beat 6)".

2549 (2015)  Với ơn Chúa trợ giúp, Dân Thánh c̣n phải chiến đấu để đạt tới những điều phúc lộc Chúa hứa ban. Để được thấy và ở với Thiên Chúa, Ki-tô hữu phải chế ngự dục vọng, và nhờ ơn Chúa, chiến thắng các quyến của lạc thú và quyền lực.

2550  Trên đường hoàn thiện, Thần Khí và Tân Nương kêu gọi những ai biết lắng nghe (x. Kh 22,17), hăy hiệp thông trọn vẹn với Thiên Chúa:

(314)  "Nơi đó mới có vinh quang đích thực. Nơi đó không ai được khen ngợi v́ lầm lẫn hay nịnh bợ, vinh dự đích thực sẽ không trao lầm cho người bất xứng mà bỏ qua kẻ đáng công. Không kẻ bất xứng nào có thể bước vào nơi dành cho người xứng đáng. Nơi đây b́nh an đích thực sẽ ngự trị, v́ không ai cảm thấy bất an với chính ḿnh hay với người khác. Chính Thiên Chúa là phần thưởng cho người đức hạnh, Người là Đấng đă ban nhân đức và hứa ban chính ḿnh làm phần thưởng lớn nhất và cao cả nhất ..."Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng, và chúng sẽ là dân riêng của Ta" (Lv 26,12)...Đây cũng là ư nghĩa của lời thánh Phao-lô: "để Thiên Chúa có toàn quyền trên muôn loài" (1Cr 15,28). Chúng ta chiêm ngắm Người vĩnh viễn, yêu mến vô tận, ca tụng khôn nguôi v́ Người thỏa măn mọi khát vọng của chúng ta. Hồng ân này, t́nh mến này, công việc này, cũng như chính đời sống vĩnh cửu được dành cho mọi người" (FT.Âu-tinh, thành đô thiên quốc).

TÓM LƯỢC

2551  "Kho tàng của anh ở đâu, th́ ḷng anh ở đó" (Mt 6, 21).

2552  Điều răn thứ mười cấm tham lam do ham mê của cải và thế lực đồng tiền.

2553  Ganh tị là buồn phiền v́ thấy kẻ khác giàu hơn ḿnh và muốn chiếm đoạt. Ganh tị là một mối tội đầu.

2554  Muốn thắng được tính ganh tị, người tín hữu phải sống nhân hậu, khiêm nhường và phó thác vào Chúa quan pḥng.

2555  Người Ki-tô hữu "đă đóng đinh tính xác thịt vào thập giá cùng với các dục vọng và đam mê" (Gl 5, 24). Họ được Thánh Thần hướng dẫn và tuân theo ư muốn của Người.

2556  Để được vào Nước Trời, con người phải dứt bỏ ḷng quyến luyến của cải. "Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó"(Mt 5, 3).

2557  Khát vọng đích thực của con người: "Tôi muốn thấy Thiên Chúa". Chỉ có "mạch nước mang lại sự sống đời đời" mới thỏa măn được khát vọng này (Ga 4,14).