2697 (1099) Cầu
nguyện là sống với một tâm hồn đă
được Thiên Chúa đổi mới. Cầu
nguyện phải làm cho đời sống chúng ta sinh
động mọi lúc. Tuy nhiên chúng ta
thường quên Đấng là Sự Sống và là Tất
Cả đối với chúng ta. V́ thế, tiếp
nối truyền thống Đệ Nhị Luật và các ngôn
sứ, những bậc thầy linh đạo đều
nhấn mạnh: cầu nguyện là "nhớ đến
Chúa", là thường xuyên hướng tâm hồn lên Chúa.
"Phải nhớ đến Chúa nhiều hơn cả
nhịp thở của ḿnh" (T. Ghê-gô-ri-ô thành Nadien, bài
giảng thần học1,4). Nhưng chúng
ta không thể cầu nguyện "trong mọi lúc",
nếu không có những thời điểm chủ ư dành
để cầu nguyện: đây là những giờ phút
cao điểm của đời sống cầu nguyện,
chuyên chú hơn và kéo dài hơn.
2698 (1168 1174
2177) Truyền
thống của Hội Thánh đề ra cho các tín hữu
những dịp cầu nguyện để nuôi
dưỡng đời sống nội tâm. Nhịp cầu
nguyện hằng ngày là: kinh sáng và kinh tối, trước
và sau các bữa ăn, các giờ kinh Phụng Vụ.
Hằng tuần, Ki-tô hữu phải thánh hóa ngày Chúa
nhật chủ yếu bằng kinh nguyện, mà trọng tâm
là Thánh Lễ. Hằng năm, chu kỳ phụng vụ và
các đại lễ là những nhịp căn bản cho
đời sống cầu nguyện của Ki-tô hữu.
2699 (2563) Chúa hoàn toàn
tự do hướng dẫn mỗi người một
cách. Mỗi tín hữu cũng đáp lại theo
quyết tâm và những h́nh thức cầu nguyện riêng
của ḿnh. Tuy nhiên, truyền thống Ki-tô giáo truyền
lại ba h́nh thức cầu nguyện chính: Khẩu
nguyện, suy gẫm và chiêm niệm. Cả ba cùng có một
nét căn bản chung: tịnh tâm. Tỉnh thức, để giữ lấy Lời
Chúa và để hiện diện trước nhan thánh
Người. Để ba h́nh thức này
trở thành những thời điểm đặc
biệt trong đời sống cầu nguyện, chúng ta
phải tỉnh thức.
I. KHẨU
NGUYỆN
2700 (1176) Thiên Chúa dùng
Ngôi Lời của Người để nói với loài
người. Kinh nguyện của chúng ta cũng
được h́nh thành bằng lời: trong ḷng trí hay ra
ngoài miệng. Điều quan trọng nhất là
tâm hồn hướng về Đấng chúng ta thân thưa khi
cầu nguyện. "Lời cầu nguyện của
ta được Chúa nhậm lời, không tùy thuộc vào
việc nói nhiều hay ít, nhưng tùy thuộc vào nhiệt
tâm của linh hồn" (T. Gio-an Kim Khẩu,7)
.
2701 (2603
612) Đời
sống Ki-tô hữu không thể thiếu khẩu nguyện.
Việc Chúa Giê-su thinh lặng cầu nguyện đă thu hút các môn đệ, nhưng Người
đă dạy họ một lời khẩu nguyện: Kinh
Lạy Cha. Như Tin Mừng cho thấy, Đức Giê-su không
chỉ đọc kinh chung theo phụng
vụ của hội đường, mà c̣n lớn
tiếng cầu nguyện riêng, từ lời hân hoan chúc
tụng Chúa Cha cho đến lời xao xuyến trong
vườn Cây Dầu (Mc 14, 36).
2702 (1146) Bản tính con
người đ̣i hỏi kết hợp giác quan với tâm
t́nh khi cầu nguyện. Con người có hồn và xác nên
cảm thấy cần bộc lộ những tâm t́nh ra bên
ngoài. Lời cầu nguyện tha thiết
nhất là lời khẩn cầu với cả tâm hồn
và thể xác.
2703 (2097) Nhu cầu này
của con người cũng đáp lại đ̣i hỏi
của Thiên Chúa. Thiên Chúa t́m những kẻ
thờ phượng Người trong Thần Khí và Sự
Thật, nên Người muốn chúng ta dâng lên kinh nguyện
sống động tự đáy ḷng. Người
c̣n muốn có những h́nh thức bên ngoài liên kết thân xác
với kinh nguyện nội tâm, v́ chúng ta có bổn phận
dâng lên Người lời ca ngợi hoàn hảo như
thế.
2704 Khẩu nguyện là
cầu nguyện thành tiếng, cách diễn tả rất
phù hợp với con người, nên thích hợp nhất
cho đám đông. Ngay cả khi cầu
nguyện trong ḷng, chúng ta không được xao lăng
khẩu nguyện. Kinh nguyện trở
thành tâm t́nh bên trong khi chúng ta ư thức về Đấng
"chúng ta đang thưa chuyện" (T. Tê-rê-sa Hài
Đồng Giê-su). Lúc đó, khẩu
nguyện biến thành h́nh thức đầu tiên của
cầu nguyện chiêm niệm.
II. SUY GẪM
2705 (158
127) Suy
gẫm trước hết là t́m hiểu. Tâm trí ta t́m
hiểu lư do và cách thức sống đời Ki-tô hữu,
để đón nhận và đáp lại những ǵ Chúa
đ̣i hỏi ta. Điều khó trong suy gẫm là
phải cầm trí. Thông thường, chúng ta có thể
dùng đến sách để được giúp đỡ
mà loại sách này không thiếu: các Sách Thánh đặc biệt
là Tin Mừng, các ảnh tượng thánh, bản văn
phụng vụ theo ngày và theo mùa, tác phẩm của các Linh
Phụ, các sách linh đạo, cuốn sách vĩ đại
là vạn vật và lịch sử với trang "Ngày Hôm
Nay" của Thiên Chúa.
2706 Suy gẫm là đối diện
với điều ḿnh đọc và đối chiếu
với bản thân. Nhờ đó, cuốn sách
cuộc đời được mở ra. Chúng ta
chuyển từ những tư tưởng sang thực
tại. Tùy theo ḷng khiêm tốn và
đức tin, chúng ta nhận thức những chuyển
động nội tâm nhận định để
biết ư Chúa. Điều chính yếu là phải thực thi chân
lư để đến cùng Ánh Sáng: "Lạy Chúa, Chúa
muốn con làm ǵ?"
2707 (2690
2664) Có bao
nhiêu bậc thầy linh đạo th́ có bấy nhiêu
phương pháp suy gẫm. Mỗi Ki-tô hữu phải
chọn cho ḿnh một phương pháp thích hợp
để suy gẫm đều đặn; nếu không, tâm
hồn họ sẽ giống như ba loại đất
đầu tiên trong dụ ngôn Người Gieo Giống (x.
Mc 4,4-7) . Nhưng phương pháp chỉ
là người hướng dẫn, điều quan
trọng là chúng ta phải để Chúa Thánh Thần
hướng dẫn mà tiến bước, theo
Đức Ki-tô trên con đường cầu nguyện.
2708
III. CHIÊM NIỆM
2709 (2562-
2564) Chiêm
niệm là ǵ? Thánh nữ Tê-rê-sa Cả cho biết: "Theo
tôi, chiêm niệm chính là một cuộc trao đổi thân
t́nh giữa hai người bạn, thường chỉ là
một ḿnh đến với Thiên Chúa mà ta biết là
Đấng yêu thương ta" (x. Vida 8) .
Trong chiêm
niệm, chúng ta đi t́m "Đấng ḷng ta yêu
mến"(Dc 1,7) (x. Dc 3,1-4) , nghĩa là
chính Đức Giê-su, và trong Người, chúng ta t́m đến
Chúa Cha. Chúng ta đi t́m Người, v́ ta yêu
mến nên khao khát Người. Phải t́m kiếm
Người với một đức tin tinh tuyền,
đức tin này làm cho ta được sinh ra nhờ
Người và được sống trong Người. Trong chiêm niệm, có thể chúng ta vẫn suy
gẫm, nhưng tâm trí hướng thẳng về Chúa.
2710 (2726) Chiêm niệm
lúc nào và bao lâu tùy thuộc vào quyết tâm của ta,
quyết tâm này bộc lộ các điều kín nhiệm
trong ḷng. Không phải khi nào có thời giờ
ta mới cầu nguyện, nhưng phải dành thời
giờ cho Chúa, với quyết tâm không rút lại thời
gian này, dù gặp thử thách và khô khan khi cầu nguyện.
Không phải lúc nào cũng có thể suy
gẫm, nhưng lúc nào cũng có thể chiêm niệm,
bất chấp những t́nh trạng về sức
khỏe, công việc và tâm t́nh. Nơi mà
ta t́m kiếm và gặp gỡ Thiên Chúa, trong khiêm nhu và tín thác
chính là ḷng ta.
2711 (1348
2100) Tương
tự như khi cử hành phụng vụ Thánh Thể, khi
chiêm niệm chúng ta phải "cầm trí", hoàn toàn phó
thác cho Chúa Thánh Thần hướng dẫn, ư thức Chúa
ngự trong tâm hồn, giục ḷng tin đến
trước nhan Chúa Đấng đang đợi chờ ta,
phải rũ bỏ mọi thứ giả dối và
hướng ḷng ḿnh về Chúa, Đấng yêu thương ta,
để phó dâng bản thân cho Người như một
lễ vật cần Người thanh luyện và biến
đổi.
2712 (822) Chiêm niệm là
kinh nguyện của con cái Thiên Chúa, của tội nhân
đă được tha thứ nay sẵn sàng đón
nhận t́nh yêu được ban tặng và mong đáp
lại t́nh yêu đó bằng cách yêu mến nhiều hơn.
Người đó cũng biết rằng ḿnh có thể yêu
thương, đáp trả được là nhờ Thánh
Thần trong tâm hồn, v́ tất cả đều là ân
sủng Thiên Chúa ban. Chiêm niệm là tâm t́nh
của người nghèo khó và khiêm tốn phó thác cho thánh ư
yêu thương của Chúa Cha, trong hiệp nhất ngày càng
sâu xa hơn với Con Yêu Dấu của Người.
2713 (2259) Như thế,
chiêm niệm là h́nh thức đơn sơ nhất của
kinh nguyện. Chiêm niệm là một hồng
ân, một món quà Thiên Chúa ban tặng; chúng ta chỉ có
thể đón nhận với tâm t́nh của người
khiêm tốn và nghèo khó. Chiêm niệm là
một tương quan giao ước Thiên Chúa thiết
lập nơi đáy ḷng ta (Gr 31, 33). Chiêm niệm là
hiệp thông: nhờ đó, Ba Ngôi Chí Thánh làm cho con
người "mang h́nh ảnh Thiên Chúa" trở nên
"giống Thiên Chúa".
2714 Chiêm niệm là cao điểm
của đời cầu nguyện. Trong chiêm niệm
"Chúa Cha ban cho chúng ta được củng cố
mạnh mẽ nhờ Thần Khí của Người,
để con người nội tâm nơi chúng ta
được vững vàng; cho chúng ta, nhờ ḷng tin,
được Đức Ki-tô ngự trong tâm hồn; cho chúng
ta được bén rễ sâu và xây dựng vững
chắc trên đức mến" (x. Eph 3,16-17) .
2715 (1380
521) Chiêm niệm là lấy
đức tin mà chiêm ngắm Đức Giê-su. Người dân
quê làng Ars đă từng nói với thánh Gio-an Vianê, cha sở
của ông, về những lúc cầu nguyện trước
Nhà Tạm: "Tôi nh́n Chúa và Chúa nh́n tôi". Muốn chiêm
ngắm Chúa phải biết quên đi cái tôi của ḿnh. Cái
nh́n của Chúa thanh luyện tâm hồn ta; ánh sáng tôn nhan
Người soi sáng con mắt linh hồn, dạy cho ta
biết nh́n tất cả trong ánh sáng của chân lư và ḷng
thương xót Người dành cho mọi người. Khi
chiêm niệm ta cũng nh́n vào các mầu nhiệm cuộc
đời Chúa Ki-tô; nhờ đó, ta hiểu biết thâm sâu
về Chúa hơn để yêu mến và đi theo
Người hơn nữa.
2716 (494) Chiêm niệm là lắng nghe Lời
Chúa. Đây không phải là một thái độ thụ
động, nhưng là thái độ vâng phục của
người tin Chúa, sự đón nhận vô điều
kiện của người tôi tớ, sự gắn bó yêu
thương của người con. Khi đó, cùng với
Chúa Con, Đấng đă trở thành người tôi tớ, và
với Đức Ma-ri-a, Người Nữ T́ khiêm tốn
của Thiên Chúa, chúng ta thưa với Chúa Cha "xin
vâng".
2717 (533
498) Chiêm niệm là thinh
lặng, "biểu tượng của thế giới
đang tới", hay của "t́nh yêu thầm
lặng". Trong tâm nguyện lời nói không phải là
diễn từ, nhưng chỉ là những cọng rơm
giữ cho ngọn lửa t́nh yêu luôn cháy sáng. Trong sự
thinh lặng này, sự thinh lặng mà "kẻ
hướng ngoại" không thể giữ nổi, Chúa
Cha sẽ nói với ta Lời của Người: Ngôi
Lời đă nhập thể, chịu đau khổ,
chịu chết và sống lại; và Thần Khí nghĩa
tử sẽ dạy ta cùng cầu nguyện với Chúa
Giê-su.
2718 Chiêm niệm cho ta hiệp nhất
với Đức Ki-tô trong kinh nguyện theo mức độ
cho chúng ta tham dự vào mầu nhiệm của
Người. Mầu nhiệm Đức Ki-tô được
Hội Thánh cử hành trong bí tích Thánh Thể, và
được Chúa Thánh Thần làm cho sống động
trong chiêm niệm, để chúng ta bày tỏ các mầu
nhiệm đó qua hành vi đức mến.
2719
TÓM LƯỢC
2720 Hội Thánh mời gọi các tín
hữu cầu nguyện đều đặn qua các kinh
nguyện hằng ngày và các Giờ Kinh Phụng Vụ, qua
thánh lễ Chúa nhật và qua các lễ trọng của
năm phụng vụ.
2721 Truyền thống Ki-tô giáo có ba
h́nh thức cầu nguyện quan trọng: khẩu
nguyện, suy gẫm và chiêm niệm. Cả ba đ̣i hỏi
ta phải tịnh tâm.
2722 Dựa vào bản tính con
người có hồn có xác, khẩu nguyện kết
hợp thái độ bên ngoài với tâm t́nh bên trong theo
gương Đức Giê-su, Đấng cầu nguyện với
Thiên Chúa Cha và dạy các môn đệ kinh Lạy Cha.
2723 Suy gẫm là t́m hiểu trong khi
cầu nguyện, bằng cách vận dụng khả
năng suy tư, trí tưởng tượng, cảm xúc và
ước muốn. Nhờ suy gẫm chúng ta hấp thụ
được đề tài trong đức tin và
đối chiếu với thực tại cuộc
sống.
2724 Chiêm niệm là h́nh thức
đơn sơ của kinh nguyện, là lấy đức
tin mà chiêm ngắm Đức Giê-su, là lắng nghe Lời Chúa, là
yêu mến Chúa trong thinh lặng. Chiêm niệm cho ta hợp
nhất với Đức Ki-tô trong kinh nguyện của
Đức Ki-tô theo mức độ chúng ta tham dự vào
mầu nhiệm của Người.