I. NGƯỜI SẼ TRỞ
LẠI TRONG VINH QUANG
Đức
Ki-tô đă hiển trị qua Hội Thánh...
668 (450 518) "Đức Ki-tô đă chết và
sống lại chính là để làm Chúa kẻ sống
cũng như kẻ chết" (Rm 14, 9). Đức Ki-tô lên
trời cùng với cả nhân tính, thông phần vào quyền
năng và uy quyền của chính Thiên Chúa. Đức Giê-su Ki-tô
là Chúa : Người nắm mọi
quyền bính trên trời dưới đất.
Người "vượt trên mọi quyền lực
thần thiêng, trên mọi tước vị có thể có được"
v́ Chúa Cha "đă đặt tất cả dưới
chân Người" (Ep 1, 20-22). Đức Ki-tô là Chúa vũ
trụ (. x. Ep 4, 10; Cr 15, 24. 27-28) và lịch sử. Nơi
Người, lịch sử loài người cũng như
toàn thể công tŕnh sáng tạo "được thu
tóm" (Ep 1, 10) và hoàn tất một cách siêu việt.
669 (792, 1088 541) Đức Ki-tô là Chúa và cũng là
Đầu Hội Thánh, Thân Thể của Người (x. Ep 1,
22). Sau khi chu toàn sứ mạng, Đức Ki-tô được
đưa lên trời và được tôn vinh, nhưng
vẫn lưu lại trần thế trong Hội Thánh. Công
tŕnh cứu chuộc là nguồn mạch quyền bính mà
Đức Ki-tô thực thi trên Hội Thánh bằng sức
mạnh Thánh Thần (x. Ep 4, 11-13). "Triều Đại
của Đức Ki-tô hiện diện một cách bí nhiệm
trong Hội Thánh", "mầm mống và khởi
điểm Nước Trời tại thế "(LG 3, 5).
670 (1042 825 547) Từ khi Đức Ki-tô lên trời,
ư định của Thiên Chúa bước vào giai đoạn
hoàn thành. Chúng ta đang sống trong "giờ cuối
cùng" (1 Ga 2, 18; 1 Pr 4, 7). "Như thế thời
đại cuối cùng đă đến với chúng ta.
Việc canh tân thế giới được thiết
lập một cách bất khả thu hồi và thực
sự đă bắt đầu được thực
hiện ngay từ bây giờ : Hội
Thánh lữ hành đă được trang điểm
bằng sự thánh thiện đích thực, tuy chưa hoàn
toàn" (LG 48). Các dấu lạ điềm thiêng (x. Mc 16,
17-18) xác nhận lời rao giảng của Hội Thánh, minh
chứng triều đại Đức Ki-tô đă hiện
diện (x. Mc 16, 20).
...
trong khi chờ đợi muôn loài qui phục Người
671 (1043 769, 773 1043, 2046 2817) Tuy
đă hiện diện trong Hội Thánh, nhưng triều
đại của Đức Ki-tô chưa được hoàn
tất "một cách đầy quyền năng và vinh
hiển" (Lc 21, 27) (x. Mt 25, 31), v́ Người chưa
ngự giá mây trời mà đến. Triều đại này
c̣n bị các thế lực sự dữ tấn công (x. 2 Th
2, 7), cho dù cơ bản chúng đă bị chính Đức Ki-tô
đánh bại. Cho đến khi muôn loài qui phục
Người (x. 1Cr 15, 28), "cho tới khi có trời
mới đất mới, nơi công lư ngự trị,
Hội Thánh lữ hành mang khuôn mặt chóng qua của
đời này, qua các bí tích và định chế là những
điều thuộc thời đại này. Và Hội Thánh
vẫn sống giữa các thụ tạo tới nay c̣n rên
siết và quằn quại trong cơn đau đớn lúc
sinh nở, và mong đợi con cái Thiên Chúa xuất
hiện" (LG 48). V́ vậy, các tín hữu cầu xin
Đức Ki-tô mau trở lại (2Pr, 11-12)nhất
là trong cử hành Thánh Thể (1Cr 11, 26) : "Lạy Chúa, xin
ngựđến ! " (1 Cr 16, 22; Kh 22, 17. 20).
672
Đức
Ki-tô quang lâm vinh hiển, niềm hy vọng của Ít-ra-en
673 (1040 1048) Từ khi Đức Ki-tô lên trời,
ngày quang lâm vinh hiển của Người luôn gần
kề (x. Kh 22, 20), mặc dù chúng ta "không biết
thời giờ và kỳ hạn Chúa Cha đă toàn quyền
sắp đặt" (Cv 1, 7) (x. Mc 13, 32). Cho dù ngày quang lâm
và "những thử thách cuối cùng phải xảy ra
trước đó" (2 Th 2, 3-12) (x. Mt 24, 44; 1Th 5, 2) c̣n
được Thiên Chúa "cầm giữ " lại,
ngày quang lâm vẫn có thể xảy ra bất cứ lúc nào .
674 (840 58) Đấng Mê-si-a quang
lâm vinh hiển (x. Rm 11, 31) đến lúc nào là tùy thuộc
vào việc "toàn thể Ít-ra-en" (Rm 11, 26; Mt 23, 39)
nhận biết Người. Nhưng hiện nay
"một phần dân Ít-ra-en c̣n cứng ḷng" (Rm 11,
25)"họ không tin"(Rm 11, 20) Đức Giê-su. Thánh Phê-rô nói
với người Do Thái ở Giê-ru-sa-lem sau lễ
Hiện Xuống : "Anh em hăy sám
hối và trở lại cùng Thiên Chúa, để
Người xóa bỏ tội lỗi cho anh em. Như
vậy, thời kỳ thảnh thơi mà Chúa ban cho anh em
sẽ đến, khi Người sai Đấng Ki-tô
Người đă dành cho anh em, là Đức Giê-su đến.
Đức Giê-su c̣n phải được giữ lại trên
trời cho đến thời phục hồi vạn
vật, thời mà Thiên Chúa đă dùng miệng các vị thánh
ngôn sứ của Người mà loan báo tự ngàn
xưa" (Cv 3, 19-21). Thánh Phao-lô cũng phụ họa : "Nếu v́ họ bị gạt
ra một bên mà thế giới được ḥa giải
với Thiên Chúa, th́ việc họ được thâu
nhận lại sẽ là ǵ, nếu không phải là từ cơi
chết bước vào cơi sống?" (Rm 11, 15). Việc
"người Do Thái trở về đông đủ"
(Rm 11, 12) trong ơn cứu độ của Đấng Mê-si-a,
sau khi các dân ngoại gia nhập đông đủ (x. Rm 11,
25; Lc 21, 24), sẽ làm cho dân Chúa "đạt tới
tầm vóc viên măn của Đức Ki-tô " (Ep 4, 13) trong
đó "Thiên Chúa có toàn quyền trên muôn loài "(1 Cr 15,
28).
Thử
thách tối hậu của Hội Thánh
675 (769) Trước khi Đức Ki-tô quang
lâm, Hội Thánh phải trải qua một cuộc thử
thách cuối cùng khiến nhiều tín hữu bị lung
lạc đức tin (x. Lc 18, 8; Mt 14, 12). Những cuộc
bách hại mà Hội Thánh phải chịu trong suốt
cuộc lữ hành trên trần thế (x. Lc 21, 12; Ga 15, 19-20)
sẽ vạch trần "mầu nhiệm sự
dữ" dưới h́nh thức bịp bợm tôn giáo;
h́nh thức này chỉ đem lại cho con người
một giải đáp giả tạo cho các vấn
đề của họ để rồi họ phải xa
rời chân lư. Sự bịp bợm tôn giáo nham hiểm
nhất là sự bịp bợm của tên Phản Ki-tô, nghĩa
là của một thuyết Mê-si-a giả hiệu
: trong đó, con người tự tôn vinh chính ḿnh thay
v́ tôn vinh Thiên Chúa và Đấng Mê-si-a của Người đă
đến trong xác phàm (x. 2Th 2, 4-12; 1Th 5, 2-3; 2Ga 7; 1Ga 2, 18. 22
676 (2425) Sự bịp bợm phản Ki-tô
đó hiện h́nh trong thế giới, mỗi khi
người ta tự hào sẽ thực hiện
được, trong lịch sử, niềm hy vọng
thời Mê-si-a vốn chỉ có thể hoàn tất bên kia
lịch sử qua cuộc phán xét cánh chung. Hội Thánh
cũng không chấp nhận thứ Nước Trời
giả mạo dù dưới h́nh thức hiền ḥa Thuyết
Ngàn Năm (DS 3839) hoặc dưới dạng chính trị
của một thuyết Mê-si-a trần tục, "tai ác
tự bản chất " (Pi-ô XI, Thông điệp
"Thiên Chúa Đấng cứu chuộc " ;
GS 20-21.).
677 (1310 2853) Hội Thánh chỉ bước
vào vinh quang Nước Trời sau cuộc Vượt Qua
cuối cùng, theo gót Chúa ḿnh trong cái chết và Phục Sinh (x.
Kh 19, 1-9). Nước Trời sẽ không được
thực hiện bằng việc Hội Thánh tiến
tới và khải hoàn trong lịch sử (x. Kh 13, 8),
nhưng do Thiên Chúa chiến thắng cơn hoành hành cuối
cùng của sự dữ (x. Kh 20, 7-10), làm cho Giê-ru-sa-lem
mới từ trời xuất hiện (x. Kh 21, 2-4). Sau
cơn rung chuyển cuối cùng trong toàn vũ trụ
của thế giới đang qua đi này, (x. 2 Pr 3, 11-12),
Thiên Chúa sẽ toàn thắng cuộc nổi loạn của
sự dữ dưới h́nh thức cuộc Phán Xét
cuối cùng (x. Kh 20, 12).
II.
ĐỨC KI-TÔ PHÁN XÉT KẺ SỐNG VÀ KẺ CHẾT
678 (1470) Tiếp nối các ngôn sứ (x. Đn
7, 10; Ge 3, 4; Ml 3, 19) và Gio-an Tẩy giả (x. Mt 3, 7-12),
Đức Giê-su cũng loan báo về cuộc phán xét trong Ngày
cuối cùng. Lúc bấy giờ cách ăn nết ở (x. Mc
12, 38-40) và bí ẩn trong tâm hồn mỗi người (x. Lc
12, 1-3; Ga 3, 20-21; Rm 2, 16; 1Cr 4, 5) sẽ được
tỏ lộ. Tội cứng ḷng tin, coi thường ân
sủng của Thiên Chúa sẽ bị kết án (x. Mt 11,
20-24; 12, 41-42). Thái độ đối với đồng
loại sẽ cho thấy người ta đón nhận hay từ
chối ân sủng và t́nh yêu Thiên Chúa (x. Mt 5, 22; 7, 1-5).
Đức Giê-su sẽ phán: "Mỗi lần các ngươi
làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ
nhất của Ta đây, là các ngươi làm cho chính Ta
vậy" (Mt 25, 40).
679 (1021) Đức Ki-tô là Chúa của sự
sống vĩnh cửu. Với tư cách là Đấng Cứu
Thế, Người có toàn quyền xét xử chung cuộc
công việc và ḷng dạ con người. Người
"có được" quyền này nhờ Thập Giá.
Cho nên Chúa Cha "đă ban cho Con mọi quyền xét
xử" (Ga 5, 22) (x. Ga 5, 27; Mt 25, 31; Cv 10, 42; 17, 31; 1Tm 4,
1). Nhưng Chúa Con không đến để xét xử, mà
để cứu độ (x. Ga 3, 17) và thông ban sự
sống của Người(x. Ga 5, 26). Ai
chối từ ân sủng ngay ở đời này, th́ đă
tự xử lấy chính ḿnh (x. Ga 3, 18;12,
48), tự nhận lấy hậu quả công việc
của ḿnh (x. 1Cr 3, 12-15), và có thể tự chuốc
lấy án phạt đời đời, v́ từ chối
Thánh Thần t́nh yêu. (x. Mt 12, 32; Dt 6, 4-6; 10, 26-31.)
TÓM LƯỢC
680
Chúa Ki-tô đă bắt đầu hiển trị qua
Hội Thánh, nhưng muôn loài chưa qui phục
Người. Cuộc toàn thắng của Vương
Quốc Đức Ki-tô sẽ chỉ đến sau cuộc
tấn công cuối cùng của các thế lực sự
dữ.
681
Trong ngày phán xét cuối cùng, Đức Ki-tô sẽ
đến trong vinh quang để hoàn tất cuộc
chiến thắng tối hậu của sự lành trên
sự dữ, mặc dù trong suốt lịch sử, chúng
cùng phát triển như lúa tốt và cỏ lùng.
682
Khi đến phán xét kẻ sống và kẻ chết
trong ngày tận thế, Đức Ki-tô vinh hiển sẽ
phơi bày mọi tâm tư thầm kín và thưởng
phạt mỗi người theo việc họ làm, tùy
họ đón nhận hay từ chối ân sủng.