I - CÁC MỐI
PHÚC
1716
Các
mối phúc là trọng tâm của những lời Chúa Giê-su
rao giảng. Khi công bố các mối phúc,
Người lặp lại các lời Thiên Chúa hứa
với dân tuyển chọn từ thời Áp-ra-ham. Người kiện toàn những lời hứa
này bằng cách hướng chúng về Nước Trời,
chứ không c̣n là việc chiếm một vùng đất nào
nữa.
"Phúc thay ai có tâm hồn nghèo khó,
v́ Nước Trời là của họ.
Phúc thay ai hiền lành,
v́ họ sẽ được Đất Hứa làm gia
nghiệp.
Phúa thay ai sầu khổ,
v́ họ sẽ được Thiên Chúa ủi an.
Phúc thay ai khát khao nên người công chính,
v́ họ sẽ được Thiên Chúa cho thỏa ḷng.
Phúc thay ai xót thương người,
v́ họ sẽ được Thiên Chúa xót thương.
Phúc thay ai có tâm hồn trong sạch,
v́ họ sẽ được nh́n thấy Thiên Chúa.
Phúc thay ai xây dựng hoà b́nh,
v́ họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
Phúc thay ai bị bách hại v́ sống công chính,
v́ Nước Trời là của họ.
Phúc cho anh em khi v́ Thầy mà bị
người ta sỉ vả, bách hại và vu khống
đủ điều xấu xa.
Anh em hăy vui mừng hớn hở,
v́ phần thưởng dành cho anh em
ở trên trời rất lớn lao"(Mt5,3-12).
1717
II - KHÁT VỌNG
HẠNH PHÚC
1718 (27, 1024) Các mối phúc đáp ứng
khát vọng tự nhiên của con người là muốn
được hạnh phúc. Khát vọng này
bắt nguồn từ Thiên Chúa. Người đă
đặt nó trong tâm hồn con người để lôi
kéo họ đến với Người, Đấng duy
nhất có thể thỏa măn khát vọng này :
-"Mọi người đều muốn sống
hạnh phúc. Chẳng ai phủ nhận điều này, dù
họ không nói ra (Thánh Âu-tinh, luân lư Hội Thánh Công Giáo 1,3,4)."
(2541) -"Lạy
Chúa, con phải t́m Chúa thế nào ? V́ khi
con t́m Chúa là Thiên Chúa của con, là con t́m hạnh phúc. Con
muốn t́m Chúa để linh hồn con được
sống v́ thân xác sống nhờ linh hồn và linh hồn
con sống nhờ Chúa" (FThánh Âu-tinh, tự thuật 10,29
)
"Chỉ có Chúa mới làm con no thỏa" (Thánh Tô-ma
Aquinô, kinh Tin Kính 1 )
1719 (1950) Các mối phúc cho thấy
mục đích của đời sống con người,
cùng đích của các hành vi nhân linh : Thiên Chúa kêu gọi chúng
ta đến hưởng hạnh phúc của Người.
Ơn gọi này được ban cho từng cá nhân,
cũng như cho toàn Hội Thánh, Dân Mới gồm
những kẻ đón nhận và sống lời hứa
đó trong đức tin.
III - HẠNH PHÚC
ĐÍCH THỰC
1720 (1027) Tân
Ước dùng nhiều cách để diễn tả
hạnh phúc đích thực mà Thiên Chúa mời gọi con
người đến hưởng : Nước Thiên Chúa
đến ( x. Mt 4,17 ); hưởng nhan thánh Chúa : "Phúc
thay ai có ḷng trong sạch ngay thẳng, v́ họ sẽ
được ngắm nh́n Thiên Chúa" (Mt 5,8) ( x.1Ga 3,2; 1Cr
13,12 ); được vào hưởng niềm vui của
Chúa ( Mt 25,21.23 ); được an nghỉ trong Chúa (Dt
4,7-11).
"Nơi đó chúng ta
sẽ an nghỉ và chiêm ngắm, chiêm ngắm và yêu mến,
yêu mến và ca ngợi. Cuối cùng là
như vậy, măi măi như vậy. Chúng ta c̣n có cùng
đích nào khác ngoài việc đạt vương quốc
vô tận" ? (Thánh Âu-tinh - Thành Đô Thiên Quốc ).
1721 (260) Thiên Chúa đă dựng nên
chúng ta để nhận biết, phục vụ, yêu
mến Người và nhờ đó được
hưởng phúc Thiên Đàng. Hạnh phúc đích thực là
được thông phần bản tính Thiên Chúa (2 Pr 1,4) và sự sống đời đời (
x. Ga 17,3 ); nhờ đó, con người được
đi vào trong vinh quang của Đức Ki-tô và hưởng
cuộc sống của Ba Ngôi.
1722 (1028) Hạnh phúc đích thực
vượt quá trí tuệ và sức lực con người.
Đó là kết quả của hồng ân
nhưng không của Thiên Chúa. V́ thế, ta gọi hạnh
phúc này, cũng như ân sủng chuẩn
bị con người vào hưởng sự hoan lạc
của Thiên Chúa là ân huệ siêu nhiên.
(294)
"Phúc thay ai có ḷng trong sạch ngay thẳng, v́
họ sẽ được ngắm nh́n Thiên Chúa". "Không
ai trông thấy Thiên Chúa mà c̣n sống" v́ Người cao
cả và vinh quang vô biên. Chúa Cha là Đấng con
người không thể thấu hiểu được. V́
ḷng yêu thương nhân hậu đối với nhân
loại, với quyền năng tuyệt đối, Thiên
Chúa ban cho những ai yêu mến Người được
đặc ân chiêm ngắm Người.
"V́ đối với Thiên Chúa, không có ǵ là không thể
làm được" (Thánh Irênê, chống lạc giáo 4,20,5 ).
1723 (2519 227) Hạnh phúc Thiên Chúa hứa
đặt chúng ta trước những lựa chọn luân
lư quyết định, mời gọi ta thanh luyện tâm
hồn khỏi những bản năng xấu và t́m
kiếm t́nh yêu Thiên Chúa trên hết mọi sự. Hạnh
phúc Chúa hứa dạy ta biết rằng hạnh phúc
đích thực không ở nơi của cải hay tiện
nghi, cũng không phải trong vinh quang trần thế hay
quyền lực, cũng không ở trong bất cứ
một công tŕnh nào của con người, dù hữu ích
như khoa học, kỹ thuật và nghệ thuật,
cũng không ở trong bất cứ thụ tạo nào,
nhưng chỉ ở nơi Thiên Chúa, nguồn mạch
mọi thiện hảo và t́nh yêu:
"Ngày nay, giàu sang là vị thần vĩ đại, được đông
đảo quần chúng sùng bái tôn thờ. Họ đo
lường hạnh phúc bằng tài sản; danh dự
cũng đo bằng tài sản....Tất cả đều
do quan niệm : có tiền mua tiên cũng
được. Giàu sang là một trong những ngẫu
tượng của thời đại. Một
ngẫu tượng nữa là danh vọng.....Danh vọng,
được mọi người biết đến,
được tiếng tăm lừng lẫy trên thế
giới. Được các phương tiện truyền
thông nói đến, danh vọng đă trở thành như
điều thiện hảo tuyệt đối,
điều thiện hảo tối thượng,
đối tượng được người ta tôn
thờ sùng bái" (Newman, diễn văn về sự thánh
thiện, 5 ).
1724
Thập
giới, bài giảng trên núi và giáo huấn các tông đồ
vạch cho chúng ta con đường đến
Nước Trời. Nhờ ơn Thánh Thần nâng
đỡ, chúng ta tiến tới từng bước
một qua các hành vi hằng ngày. Nhờ
lời Đức Ki-tô tác động, chúng ta dần dần
sinh hoa kết quả trong Hội Thánh để tôn vinh Thiên
Chúa (x. dụ ngôn người gieo giống Mt 13,3-23).
TÓM LƯỢC
1725
Các
mối phúc lặp lại và kiện toàn những lời
Thiên Chúa hứa từ thời Áp-ra-ham bằng cách
hướng chúng về Nước Trời. Chúng đáp
ứng khát vọng sống hạnh phúc Thiên Chúa đặt
trong tâm hồn con người.
1726 Các mối
phúc dạy chúng ta biết cùng đích mà Thiên Chúa mời
gọi con người đạt tới : Nước
Trời, hưởng nhan thánh Chúa, thông phần bản tính
Thiên Chúa, sự sống đời đời, ơn
nghĩa tử, an nghỉ trong Chúa.
1727
Hạnh
phúc được sống đời đời là hồng
ân nhưng không của Thiên Chúa. Ta gọi hạnh phúc này
cũng như ân sủng dẫn
đưa ta đến đó, là ân huệ siêu nhiên.
1728
Các
mối phúc đặt chúng ta trước những chọn
lựa quyết định về những của cải
trần thế, thanh luyện tâm hồn để chúng ta
học biết yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi
sự.
1729
Hạnh
phúc thiên đàng ấn định tiêu chuẩn để
chúng ta nhận định cách sử dụng của
cải trần thế sao cho phù hợp với luật Thiên
Chúa.