Mục 5
Tính luân lư của những đam mê

1762  Con người hướng về hạnh phúc đích thực bằng những hành vi chủ ư: những đam mê hay t́nh cảm con người cảm nhận, có thể giúp con người chuẩn bị và góp phần đi t́m hạnh phúc.

I.  CÁC ĐAM MÊ

1763  Thuật ngữ "đam mê" nằm trong di sản Ki-tô giáo. T́nh cảm hay đam mê là những cảm xúc hay rung động của khả năng cảm giác, khiến ta hành động hay không hành động tùy theo điều ta cảm nhận hay tưởng tượng là tốt hoặc xấu.

1764  Các đam mê là thành phần tự nhiên của sinh hoạt tâm lư con người. Chúng nối kết đời sống cảm giác và đời sống tinh thần. Theo lời Đức Ki-tô, tâm hồn là nguồn phát xuất các rung động đam mê (x. Mc 7,21).

1765  nhiều thứ đam mê. Đam mê căn bản nhất là t́nh yêu do điều thiện hảo lôi cuốn. T́nh yêu tác động lên ước muốn điều thiện hảo chưa có và niềm hy vọng sẽ đạt được. Vận hành này chỉ kết thúc trong hoan lạc và niềm vui do chiếm hữu được điều đó. E ngại điều xấu, làm phát sinh ḷng thù ghét, ghê tởm và sợ hăi trước điều xấu đang hăm dọa. Rung động này dẫn đến buồn phiền v́ điều dữ đang hoành hành hay phẫn nộ chống lại nó.

1766 (1704)  "Yêu là muốn điều thiện cho người khác (T. Tô-ma Aquinô, Tổng Luận Thần Học 1-2, 26,4)". Tất cả những t́nh cảm khác đều bắt nguồn từ rung động nguyên thủy này của tâm hồn hướng về điều thiện hảo. Chỉ có điều thiện hảo mới đáng yêu (T. Âu tinh, Chúa Ba Ngôi 8,3,4)."Đam mê xấu khi t́nh yêu xấu, đam mê tốt khi t́nh yêu tốt" (T. Âu-tinh, Thành Đô Thiên Quốc 14,7).

II. ĐAM MÊ VÀ ĐỜI SỐNG LUÂN LƯ

1767 (1860)  Tự bản chất, đam mê không tốt không xấu. Đam mê mang giá trị luân lư tùy mức độ liên hệ thật sự với lư trí và ư chí. Đam mê được coi là có chủ ư "khi do ư chí điều khiển hay ư chí không ngăn cản (T. Tô-ma Aquinô, Tổng Luận Thần Học 1-2,24,1)". Muốn đạt tới mức hoàn hảo luân lư hay nhân linh, con người cần phải dùng lư trí điều khiển các đam mê.

1768 (1803 1863)  Những t́nh cảm cao thượng không quyết định tính luân lư hay sự thánh thiện của con người; chúng chỉ là kho dự trữ vô tận những h́nh ảnh và cảm xúc được biểu lộ trong đời sống luân lư. Về mặt luân lư, đam mê sẽ tốt nếu góp phần vào một hành động tốt, và xấu trong trường hợp ngược lại. Ư chí ngay thẳng hướng các cảm xúc về điều thiện và hạnh phúc đích thực, ư chí xấu không chống nổi các đam mê hỗn loạn và làm cho chúng trở nên dữ dội hơn. Các cảm xúc và t́nh cảm có thể được đón nhận trong các nhân đức, hoặc bị băng hoại trong các thói xấu.

1769  Trong đời sống Ki-tô hữu, Chúa Thánh Thần thực hiện công tŕnh của Người, bằng cách huy động mọi sự nơi con người, kể cả những đau khổ, sợ hăi và buồn phiền, như trong cơn hấp hối và cuộc khổ nạn của Đức Ki-tô. Trong Người, những t́nh cảm của chúng ta được kiện toàn nhờ đức ái và hạnh phúc đích thực.

1770 (30)  Con người đạt tới mức hoàn thiện luân lư bằng cách vươn tới điều thiện hảo, không chỉ với ư chí, mà c̣n với các ham muốn của giác quan; như lời thánh vịnh: "Cả tấm thân con cùng là tấc dạ, những hướng lên Chúa Trời hằng sống mà hớn hở reo mừng" (Tv 84,3)

TÓM LƯỢC

1771  Thuật ngữ "đam mê" chỉ những cảm xúc và t́nh cảm; nhờ đó, con người linh cảm điều thiện và nghi ngờ điều ác.

1772  Những đam mê chính yếu là: hỉ, nộ, ái, ố, ai, cụ, dục (vui, giận, yêu, ghét, buồn, sợ, ham muốn)

1773  Các đam mê được xem như những rung động của t́nh cảm, không tốt cũng không xấu về mặt luân lư. Chúng tốt hay xấu tùy theo lư trí và ư chí.

1774  Những cảm xúc và t́nh cảm có thể được đón nhận trong các nhân đức, hoặc bị băng hoại trong các thói xấu.

1775  Con người đạt tới mức hoàn thiện luân lư bằng cách vươn tới điều thiện hảo, không chỉ bằng ư chí, nhưng c̣n với cả tâm hồn nữa.