Mục 3: Bởi Phép Đức Chúa Thánh Thần, …


Đoạn 1: Con Thiên Chúa Làm Người

I.       Tại sao Ngôi Lời làm người? (456-460)

Con Thiên Chúa làm người để cứu chúng ta khỏi tội lỗi và giao ḥa chúng ta với Thiên Chúa, để giúp chúng ta nhận ra t́nh yêu của Thiên Chúa, và thành gương mẫu thánh thiện cho chúng ta, cho chúng ta được "thông phần vào bản tính Thiên Chúa" bằng cách làm cho chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa.

II.    Nhập Thể (461-463)

Hội Thánh gọi việc Con Thiên Chúa mặc lấy bản tính loài người để cứu độ chúng ta là "Nhập Thể".  Tin vào mầu nhiệm Con Thiên Chúa Nhập Thể là dấu đặc thù của đức tin Kitô giáo, và là niềm xác tín của Hội Thánh ngay từ buổi đầu.

III.   Đức Kitô là Thiên Chúa thật và người thật (464-469).

Ngay từ những thế kỷ đầu đă có các lạc thuyết chối từ chân lư này.  Phái Ngộ Đạo Đôcêtist cho rằng Chúa Giêsu không có thân xác thật. Phái Arianô cho là Chúa Giêsu không phải là Thiên Chúa thật. Phái Nestôriô cho rằng ngôi vị Thiên Chúa kết hợp với ngôi vị nhân loại trong Đức Kitô, và Đức Maria chỉ là Mẹ của ngôi vị nhân loại, chứ không là Mẹ của Thiên Chúa. Thuyết Nhất Tính khẳng định rằng trong Đức Kitô, bản tính con người không c̣n tồn tại khi Ngôi Hai Thiên Chúa mặc lấy nó.  Lại có thuyết cho rằng bản tính nhân loại của Chúa Giêsu là một chủ thể riêng biệt, khi Chúa Giêsu chịu đóng th́ chủ thể này chịu đóng đinh, chứ không phải Ngôi Hai Thiên Chúa.  Để chống lại các tà thuyết này, Hội Thánh tuyên xưng rằng Đức Giêsu Kitô có hai bản tính, Thiên Chúa và loài người, kết hợp trong một Ngôi Thiên Chúa.  Người trở nên người thật và thành anh của chúng ta, nhưng không ngừng là Thiên Chúa. Công Đồng Êphêsô (43l) đă tuyên xưng Đức Maria thực sự thành Mẹ Thiên Chúa qua việc Con Thiên Chúa làm người trong ḷng Mẹ.

IV.   Con Thiên Chúa làm người thế nào? (470-483)

Trong mầu nhiệm Nhập Thể, Chúa Giêsu có một linh hồn thật và một thân xác loài người thật. Trong thời gian tại thế, Người có một tri thức hữu hạn, chịu chi phối bởi các điều kiện lịch sử, không gian và thời gian. Thân xác của Người cũng bị giới hạn và hữu h́nh.  Bản tính loài người này thuộc riêng về Ngôi Hai Thiên Chúa.  Trong đó, tất cả những ǵ là con người và hành động của Người đều là của một trong Ba Ngôi Thiên Chúa.  V́ nhân tính này kết hợp với ngôi vị Thiên Chúa, nên Đức Kitô nhận thức được rằng Người là Con Thiên Chúa, và có khả năng thấu suốt tâm hồn con người, cùng hiểu biết chương tŕnh của Thiên Chúa.  Như vậy, Con Thiên Chúa thông truyền cho nhân tính Người cách thức hiện hữu riêng của bản vị ḿnh trong Ba Ngôi.  Do đó, trong linh hồn cũng như trong thân xác Người, Đức Kitô biểu lộ theo cách thế nhân loại cung cách hành xử của Thiên Chúa Ba Ngôi.  Đức Kitô có hai ư chí và hai khả năng hành động theo hai bản tính, nhưng hợp tác với nhau.  Người muốn vâng phục theo nhân tính tất cả những ǵ Thiên Chúa muốn để cứu chuộc chúng ta.  V́ Con Thiên Chúa đă làm người, nên Hội Thánh nh́n nhận việc họa lại h́nh ảnh của Người là chính đáng.   Khi các tín hữu tôn kính những đặc điểm của Chúa được họa lại trong tranh ảnh thánh, họ "chiêm ngắm chính Đấng mà tranh ảnh ấy diễn tả."

Chúa Giêsu cũng có một quả tim nhân loại chứa đầy cảm xúc và yêu thương.  Người đă yêu chúng ta bằng con tim đó.  Cho nên Thánh Tâm Chúa Giêsu "được coi là dấu chỉ và biểu tượng tuyệt vời của t́nh yêu mà Đấng Cứu Thế không ngừng dâng lên Chúa Cha hằng hữu và dành cho mọi người không trừ ai."


Trở về mục lục - Đọc tiếp