V́
kết hợp cái chết của ḿnh với cái chết
của Chúa Giêsu, nên đối với Kitô hữu, chết
là bước vào cuộc sống đời đời
với Chúa. Niềm
tin của Hội Thánh vào sự sống đời đời
được diễn tả trong kinh nguyện, trong bí tích
Ḥa Giải, Xức Dầu Thánh và Thánh Thể (1020).
I. Phán Xét Riêng (1021-1022)
Chết
kết thúc đời sống con người, nghĩa là
chấm dứt thời gian đón nhận hay chối
bỏ ân sủng Thiên Chúa được biểu lộ
trong Đức Kitô. Ngay khi ĺa
khỏi xác, linh hồn bất tử sẽ chịu phán xét
riêng để được thưởng hay bị
phạt đời đời tùy theo đời sống
của ḿnh trong tương quan với Đức Kitô,
hoặc phải trải qua một cuộc thanh luyện.
II. Thiên Đàng (1023-1029)
Những
người chết trong ân sủng và đă được
thanh luyện trọn vẹn, sẽ sống măi với Ba Ngôi
trên Thiên Đàng cùng Đức Mẹ, các thánh và các thiên
sứ. Thiên
Đàng là mục đích tối hậu và là sự hiện
thực các nguyện vọng sâu xa nhất của con người,
là t́nh trạng hạnh phúc tuyệt hảo và chung
cuộc. Nhờ đă
chết và sống lại, Đức Kitô đă mở
cửa Thiên Đàng cho chúng ta. Thiên
Đàng là cộng đồng vĩnh phúc gồm tất
cả những người đă được nhập
trọn vẹn vào Đức Kitô.
Kinh Thánh dùng những h́nh ảnh như sự
sống, ánh sáng, tiệc cưới, rượu mới
trong Nước Trời, nhà Cha, Thành Giêrusalem Thiên Quốc,…
để nói về Thiên Đàng.
Hạnh phúc lớn nhất là được chiêm ngưỡng
Thiên Chúa, gọi là “Phúc Kiến.”
Trên Thiên Đàng, các thánh vẫn tiếp tục hân hoan
thi hành thánh ư Thiên Chúa đối với những người
khác và toàn thể các tạo vật. Và
các ngài đă bắt đầu hiển trị với Đức
Kitô.
III. Luyện Ngục, nơi thanh luyện cuối cùng (1030-1032)
Những
người chết trong ân nghĩa Chúa, nhưng chưa
được thanh luyện hoàn toàn, chắn chắc
được cứu độ đời đời, nhưng
phải thanh luyện để đạt được
sự thánh thiện cần thiết mà vào Thiên Đàng.
Hội Thánh gọi t́nh
trạng thanh luyện cuối cùng này là “lửa luyện
ngục”. Không ai
biết rơ bản chất của sự thanh luyện này.
Lửa này có thể là lửa T́nh Yêu Chúa chứ không
phải là lửa vật chất. Niềm tin vào luyện
ngục căn cứ vào các câu nói về việc thanh
luyện sau khi chết như 1Cor
IV. Hỏa Ngục (1033-1037)
Để
kết hợp với Thiên Chúa trên Thiên Đàng, chúng ta
phải tự nguyện yêu
mến Ngài. Những ai
phạm tội trọng là chối từ t́nh yêu của
Thiên Chúa, và không chịu sám hối, th́ tự ḿnh xa lià
Thiên Chúa. T́nh
trạng xa lià Thiên Chúa này gọi là Hỏa Ngục.
Chúa Giêsu thường nói về "hỏa ngục",
về "lửa không hề tắt", dành cho những
kẻ đến chết vẫn không tin và không chịu hoán
cải. Hội
Thánh dạy rằng có hỏa ngục và án phạt đời
đời.
Cực h́nh chính của hỏa ngục là đời
đời bị tách rời Thiên Chúa.
V́ thế chúng ta phải có trách nhiệm sử
dụng tự do để đạt tới hạnh phúc
đời đời. Thiên
Chúa không tiền định cho ai xuống hỏa ngục.
Trong phụng vụ Thánh Thể và trong kinh nguyện
hằng ngày của tín hữu, Hội Thánh khẩn cầu
Thiên Chúa từ bi, Đấng "không muốn cho ai phải
diệt vong, nhưng muốn cho mọi người ăn năn
hối cải”.
V. Phán Xét Chung (1038-1041)
Trong
ngày tận thế, tất cả mọi người
sẽ phải ra trước toà Đức Kitô để
chiụ Phán Xét Chung. Chỉ
ḿnh Chúa Cha biết ngày giờ và quyết định khi nào
việc này xảy ra. Phán
xét này không thay đổi kết quả của phán xét riêng,
nhưng cho thấy rơ những việc lành dữ mỗi người
đă làm hoặc đă bỏ qua khi c̣n sống.
Cuộc đời ta đem lại những ảnh hưởng
tốt và xấu của việc ta làm sẽ tiếp
tục sau khi ta chết, và chỉ đến ngày tận
thế mới rơ những hậu quả sâu xa của chúng.
Chỉ khi đó ta mới thông hiểu ư nghĩa
tối hậu của toàn bộ công tŕnh sáng tạo,
mầu nhiệm cứu độ và những con đường
kỳ diệu Thiên Chúa Quan Pḥng dẫn dắt mọi
sự đến mục đích tối hậu của chúng.
Sứ điệp về phán xét chung mời gọi
con người sám hối, trong khi Thiên Chúa c̣n cho "thời
gian thi ân, thời gian cứu độ."
Sứ điệp này nhắc nhở chúng ta kính
sợ Thiên Chúa, khuyến khích ta dấn thân cho Nước
Trời.
VI. Niềm hy vọng vào Trời Mới Đất Mới (1042-1060)
Thánh
Kinh dạy rằng Nước Thiên Chúa sẽ viên măn trong
ngày tận thế. Sau phán
xét chung, những người công chính, được vinh
thăng cả hồn lẫn xác để hiển trị
muôn đời với Đức Kitô và toàn thể vũ
trụ sẽ được đổi mới thành
một “Trời mới, đất mới”.
Sự hoàn tất chương tŕnh của Thiên Chúa này
sẽ kết hợp chúng ta với Thiên Chúa và với nhau
trong đức ái hoàn hảo. Chúng
ta sẽ có một liên hệ mới với các tạo
vật và có thể thưởng thức vẻ tráng
lệ của Thiên Chúa được biểu lộ qua các
tạo vật. Chúng ta không
biết được thời gian và cách thức biến
đổi của vũ trụ.
Nhưng biết chắc rằng thế giới
lệch lạc v́ tội lỗi sẽ qua đi, và Thiên Chúa
đă dọn sẵn một chỗ ở mới và một
đất mới, nơi công bằng ngự trị.
Sự trông đợi này thúc đẩy chúng ta
nỗ lực phát triển trái đất này, nơi mà thân
thể gia đ́nh nhân loại mới đang tăng trưởng
và tiên báo một vài h́nh ảnh của thời đại
mới.