Khi
đến giờ, Chúa Giêsu cầu nguyện cùng Chúa Cha như
trong Gioan 17. Kinh
Nguyện này bao hàm toàn thể công trình tạo dựng và
Cứu Ðộ, cả cuộc Tử Nạn và Phục Sinh
của Người. Truyền
thống Kitô giáo gọi là "Lời Nguyện Tư
Tế" của Chúa Giêsu vì gắn liền với
Hiến Tế và cuộc Vượt Qua của Người.
Với lời kinh nguyện này, tất cả đã
được thâu tóm trong Người.
Chúa Giêsu đã hoàn thành công trình của Chúa Cha.
Cũng như Hiến Tế, lời nguyện của
Người kéo dài đến ngày tận thế. Kinh
nguyện vào giờ của Chúa Giêsu hoàn tất thời
gian cuối cùng và đưa tới ngày viên mãn. Chúa
Con, Ðấng đã tự hạ mang thân phận tôi đòi,
chính là Chúa, Chúa Tể muôn loài. Vị
Thượng Tế chuyển cầu cho chúng ta, cũng là
Ðấng cầu nguyện trong chúng ta và là Thiên Chúa
nhận lời chúng ta cầu xin.
Khi đã thuộc về Chúa Giêsu, trong Người chúng
ta có thể đón nhận từ bên trong, lời cầu
nguyện Người dạy: "Lạy Cha." Cuối
cùng, chính trong kinh nguyện này, Chúa Giêsu mặc khải và
dạy chúng ta: "Ai biết Chúa Cha cũng nhận
biết Chúa Con; ai nhận biết Chúa Con cũng nhận
biết Chúa Cha." Sự
nhận biết này chính là mầu nhiệm của đời
cầu nguyện (2746-2759).