Bà thánh Magarita kể rằng: Chúa Giêsu đã dạy tôi lúc còn nhỏ. Người là Thầy duy nhất của tôi. Người sửa phạt khi tôi lỗi phạm, Người dạy tôi nguyện ngắm, tập nhân đức, làm việc lành. Người truyền cho tôi phải thức dậy từ nửa đêm thứ Năm sang thứ Sáu để suy ngắm sự thương khó Người. Tôi cung kính thưa lại: Lạy Chúa, Chúa dạy sao con xin vâng hết, nhưng Chúa biết con ở dưới quyền mẹ bề trên, mẹ cho phép làm gì con mới được làm, nếu mẹ cấm, con phải theo mẹ. Chúa phán:
“Con nói đúng, dù Cha có quyền trên hết, nhưng Cha không muốn cất quyền bề trên con đâu, Cha muốn con luôn vâng lời bà. Việc Cha truyền, con cũng phải xin phép bà, bà có cho phép, con mới được làm. Kẻ không vâng lời bề trên, chẳng khác cành đã lìa cây, sẽ phải héo đi. Những việc lành làm theo ý riêng, khi không được phép bề trên, cũng giống như trái cây hư thối vô dụng. Cha không nhận những việc ấy. Kẻ dưới phải vâng lời bề trên là người đại diện thay quyền Cha, dù bề trên là kẻ tội lỗi, kẻ dưới vẫn phải vâng lời”Một lần tôi đánh tội không xin phép bề trên, Chúa Giêsu hiện đến la tôi: “Con theo ý riêng mà đánh tội, cha không nhận, còn ghét việc ấy như ghét tội vậy”.Lần khác Chúa nói:”Nếu con luôn vâng lời bề trên, không bao giờ theo ý riêng, thì quỉ không làm hại được con, nó không được phép hại kẻ vâng lời”.Thánh nữ Magarita lấy gương Chúa trong Thánh Thể làm gương vâng lời. Người viết: Sau khi linh mục đọc lời truyền, Chúa Giêsu vâng lời ngự xuống hình bánh ngay, linh mục đặt Người trong nhà chầu, hay trao cho ai, cho người lành hay kẻ mắc tội trọng…Người vui nhận, không từ chối, hoàn toàn phó mình theo ý linh mục…
Thánh tích:
Trong sách linh mục Rolin truyền cho thánh nữ Magarita viết ra có chép truyện này: Từ bé tôi đã không ăn đưọc bánh sữa, chỉ ngửi thôi tôi cũng muốn ói ra rồi. Lúc anh tôi dẫn tôi vào dòng, đã cho bà bề trên biết chuyện này. Bà đã hứa với anh tôi “không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa”.
Bà và bà Anna là bề trên sau, không bao giờ bắt tôi ăn bánh sữa, nhưng đến đời bà Rosalia làm bề trên, bà quyết ép tôi ăn bánh sữa như chị em. Tôi lấy việc phải vâng lời bề trên trong việc này là quá sức. Nhưng vì lòng mến nhà dòng, tôi cho việc được ở trong dòng là phúc trọng trên hết, nên thà chết hơn bỏ dòng.Giả như tôi không quí trọng nhà dòng đến thế, chắc hẳn tôi đã đành bỏ nhà dòng còn hơn vâng lời bề trên mà ăn những của tôi ghê sợ. Nhưng tôi quyết vâng lời bề trên truyền mà ăn bánh sữa.Tôi ép mình hết sức cầm lên rồi bỏ xuống, không sao đưa vào miệng được.
Trong cảnh cùng cực đó, tôi chạy vào nhà nguyện khóc lóc kêu van xin Chúa giúp sức để tôi ép mình vâng lời bề trên cho trọn. Chúa phán bảo tôi:
“Kẻ thật lòng kính mến Cha thì vâng lời trong mọi sự không chút từ nan”.
Chúa nói xong, tôi thấy xúc động trong lòng, dù chết tôi cũng ép mình vâng lời ngay. Tôi đến sấp mình trước mặt bề trên xin vâng lời ăn bánh sữa. Tôi cầm bánh ăn ngay trước mặt bề trên, khổ thân, ăn xong, tôi ói mửa suốt ngày cho đến tối, lâm bệnh phải vào nhà liệt.
Thánh nữ Magarita đã ép mình đến thế để vâng lời bề trên, lẽ ra bề trên tha ăn những của sinh hại cho người, nhưng bề trên không tha, còn bắt ăn 8 năm liền. Hết 8 năm, thấy người gầy yếu quá,sợ không thể sống được, mới tha không bắt ăn bánh sữa nữa.
Trong truyện này, chị em dòng kể thêm: vì ăn bánh không hợp, nên thánh nữ Magarita đã bị hư bao tử, hễ khi ăn uống gì xong, người ói ra hết.
Thật là gương vâng lời rất đáng kính phục, nhờ đó mà bà thánh trở nên thánh lớn.