“Vì loài người chúng tôi và để cứu rỗi chúng tôi, Người đã từ trời xuống thế”
Trái Tim Chúa Giêsu muốn cho người ta được rỗi linh hồn vô cùng. Ngưòi đã từng nói :
“Được lời lãi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn nào có ích gì? Lấy gì đổi lại cho cân” (Mt 16, 26).
Trong khi hấp hối trên thánh giá Chúa phán “Ta khát”, Chúa không thèm khát chút nước vật chất, nhưng Người khát khao cứu rỗi các linh hồn. Cũng vì khát khao cứu rỗi các linh hồn nên Người mở Trái Tim Người ra cho ta vào nương náu, tránh khỏi nanh vuốt ma quỉ là kẻ thù bắt linh hồn ta. Người dạy rằng:
“Ta ước ao mở Trái Tim ra, để cho hết mọi người được nhờ những ơn và những công nghiệp vô cùng do Trái Tim Ta phát ra để khỏi hư mất đời đời, nhưng được rỗi linh hồn hết thảy”.
Thánh tích:
Năm 1822, ở thành Lyon có một bà đạo đức tên là Paulina Jaricot, khi nghe truyện các linh mục đi giảng đạo cho dân ngoại phải thiếu thốn, vất vả, và nếu muốn làm việc thiện tại các nơi đó thì không làm được, vì không có tiền.
Truyện ấy đã làm cho bà suy nghĩ, bà muốn giúp các linh mục ấy, nhưng bà cũng túng nghèo.
Với ơn Chúa soi dẫn, bà liền đi xin các chị em bạn góp mỗi tuần một đồng để gây quĩ giúp việc truyền giáo. Cuối năm, quĩ đã lên tới mấy trăm ngàn…
Khi nghe biết công việc tốt đẹp ấy, chẳng những người nghèo mà cả người giầu trong tỉnh Lyon, trong cả nước Pháp cũng góp tiền lập một quĩ lớn, gọi là quĩ Truyền giáo. Ban đầu chỉ có nước Pháp, sau lan sang các nước Âu châu, rồi sang cả bên Đông phương nữa.
Vào hội Truyền giáo, hội viên góp tiền, mỗi năm mấy chục, và góp lời cầu nguyện, đọc mỗi ngày một kinh Lạy Cha, một kinh Kính mừng, và lời nguyện: “Ông thánh Phanxicô Xavie cầu cho chúng tôi”.
Giáo hội ban nhiều ơn xá cho các hội viên. Mỗi năm lại có nhiều lễ misa cầu cho hội viên còn sống hay đã qua đời.