Một thầy ẩn tu tu rất đạo đức cầu nguyện rằng: Lạy Chúa, xin soi sáng cho con biết việc đạo đức nào làm đẹp lòng Chúa hơn?
Chúa Giêsu hiện ra, vai vác thánh giá nặng, đầu đội mũ gai, mình đầy máu me, Chúa phán:
” Con ơi, lòng Cha yêu thương loài người đến thế này đây, con hãy nhìn ngắm các vết thương Cha. Con có nghĩ được cách nào khác để Cha tỏ lòng yêu của Cha với loài người hơn được nữa không? Vậy mà được mấy người thực lòng mến Cha? Còn biết bao nhiêu người nghe theo ma quỉ, mê đắm những cái hư hèn chóng qua mà xa cách Cha, thờ ơ lãnh đạm với Cha, chê chối Cha, phụ tình Cha. Cha chết để cứu họ khỏi hỏa ngục, nhưng họ lại từ chối ơn Cha, tự gieo mình xuống biển lửa! Ôi, còn gì làm đau lòng Cha hơn.
Hỡi con, để bù vào sự lạnh nhạt của người đời, để an ủi Cha, con hãy năng SUY NGẮM SỰ THƯƠNG KHÓ CHA. Sự thương khó, phải, cả cuộc đời Cha từ lúc sinh ra trong hang bò lừa, cho đến khi chết trần trên thánh giá là một chuỗi ngày đau khổ hơn ai hết.
Đó là việc đẹp lòng Cha hơn cả. Con đừng bỏ việc Cha yêu thích đó”.
Thánh tích:
Năm 1676, Chúa Giêsu hiện ra cùng thánh nữ Magarita và bảo rằng:
“Hỡi con, yêu dấu, từ nay trong đêm thứ Năm sang thứ Sáu, con hãy tỉnh thức suy ngắm sự thương khó Cha, đêm ấy, con sẽ cùng cha vào vườn Giêtsimani để cầu nguyện cùng Chúa cha. Con hãy làm với mục đích khẩn cầu Thiên Chúa tha tội cho nhân loại và an ủi cha, vì những nỗi tệ bạc người ta hằng làm cho cha”.
Thánh nữ Magarita vâng lời Chúa, cứ nửa đêm thứ Năm người thức dậy, quì xuống đất, giang 2 tay ra như hình Chúa chết trên thánh giá , và suy ngắm sự thương khó đau đớn Chúa chịu xưa, đêm thứ Năm Tuần thánh, người quì thờ lạy Chúa suốt đêm.
Một linh mục hỏi: Trong giờ quì như vậy chị làm gì?
Thánh nữ Magarita trả lời: Trong giờ ấy con không làm gì khác hơn là tưởng nhớ đến những cực hình Chúa Giêsu đã chịu xưa, con khóc, con hối hận vì tội lỗi con và tội loài người đã gây nên nỗi khổ hình kia mà Chúa phải chịu. Trong giờ ấy con cảm thấy đau đớn bứt rứt vô cùng, con tưởng chừng không thể sống được nữa. Đó là ơn Chúa ban cho con chia sẻ một chút đau khổ của Người.”
Chớ gì ta được lòng ăn năn khóc lóc vì tội lỗi mình đã phạm làm cho Chúa đau khổ như vậy.