Con
người giữ một địa vị độc tôn
trong công tŕnh tạo dựng v́ là h́nh ảnh của Thiên
Chúa; trong bản tính, họ kết hợp thế giới
thiêng liêng với thế giới vật chất. Thiên
Chúa dựng nên ho có nam có nữ, và cho họ trở nên
bạn hữu Ngài (355)
I. Được dựng nên theo h́nh ảnh của Thiên Chúa (356-361)
Trong
các tạo vật hữu h́nh, chỉ con người là có
khả năng hiểu biết và yêu mến Thiên Chúa và
tha nhân, cùng được mời gọi chia sẻ sự
sống của Ngài. V́ thương
yêu, Ngài đă dựng nên ta
để hưởng phúc trường sinh.
V́ ta được dựng nên theo h́nh ảnh Thiên
Chúa, nên có nhân vị. Con
người có khả năng tự biết ḿnh, tự làm
chủ chính ḿnh và tự do tự hiến và thông hiệp
với những người khác.
Thiên Chúa đă tạo nên mọi sự cho con người;
c̣n con người để phụng sự, yêu mến Ngài
cùng quản lư các tạo vật khác. V́ cùng xuất phát
từ một gốc nên mọi người đều là
anh em dù có nhiều khác biệt giữa các cá nhân, văn
hóa, và chủng tộc. Chúng
ta c̣n được liên kết với nhau trong Đức Kitô.
II. Có thân xác và linh hồn, nhưng là một người (362-368)
Kinh
Thánh dùng lối văn biểu tượng để
diễn tả rằng Thiên Chúa dùng
III. Thiên Chúa dựng nên họ một nam một nữ (369-373)
Thiên
Chúa muốn con người b́nh đẳng nhưng khác
nhau, nên Ngài dựng nên một nam và một nữ.
Theo h́nh ảnh Ngài, người nam và người
nữ có nhân phẩm như nhau, nhưng phản chiếu
sự toàn hảo của Ngài cách khác nhau.
Họ được tạo dựng cho nhau, để
hiệp thông với nhau, để người này thành
trợ tá cho người kia. Trong
hôn nhân, Ngài kết hợp họ thành một xương
một thịt để họ có thể truyền sinh. Khi
truyền sinh, họ với tư cách là vợ chồng và
cha mẹ, cộng tác một cách độc đáo vào công
tŕnh của Ngài. Ngoài ra
con người c̣n được Ngài đặt làm
chủ trái đất như những người quản
lư của Ngài. Do đó,
chúng ta có trách nhiệm với thế giới mà Thiên Chúa
trao phó cho chúng ta.
IV. Con người trong Vườn Địa Đàng (374-384)
Thiên
Chúa dựng nên những con người đầu tiên
trong t́nh trạng thánh thiện và công chính nguyên thủy,
đó là ơn được tham dự vào sự sống
của Ngài. Ngài có ư
định cho họ sống đời đời trong
hạnh phúc, không đau khổ và chết, ḥa hợp
với ḿnh, với người khác và mọi tạo
vật. Sự ḥa hợp
này mất đi v́ tội nguyên tổ. Dấu
hiệu của sự thân thiện với Ngài là việc
đặt họ trong vườn địa đàng.
Họ sống ở đó để canh tác và trông
coi đất đai. Lao
động là sự cộng tác của con người
với Thiên Chúa trong việc kiện toàn vạn vật
hữu h́nh.