Kinh
Tin Kính kết thúc với lời tuyên xưng: "Tôi trông
đợi kẻ chết sống lại và sự sống
đời sau." Chúng ta
vững tin và hy vọng chắc chắn rằng sau khi
chết người công chính sẽ sống măi với Đức
Kitô Phục Sinh và Người sẽ cho họ sống
lại ngày sau hết. Sự
sống lại này là công tŕnh của Ba Ngôi, và là
niềm tin cốt yếu của đức tin Kitô giáo.
(988-991).
I. Sự sống lại của Đức Kitô và của chúng ta (992-1004)
Việc
kẻ chết sống lại được Thiên Chúa mặc
khải từng bước trong các sách Maccabê 2, Đaniel
và Khôn Ngoan. Những người
Pharisiêu và nhiều người đương thời
với Chúa Giêsu tin vào sự sống lại.
Chúa Giêsu đă giảng dạy rơ ràng về việc
kẻ chết sống lại khi tranh luận với phái Xa
Đốc. Người c̣n
liên kết đức tin về sự phục sinh với
bản thân của Người: "Ta là sự sống
lại và là sự sống." Sau
khi Chúa Giêsu phục sinh, các tín hữu đă liên kết
đức tin vào Người với sự sống lại
của chúng ta lại với sự sống đời
đời
(992-996).
Cách
sống lại - Khi
chết, hồn ĺa xác, thân xác bị hư nát và linh
hồn đến gặp Thiên Chúa trong t́nh trạng
chờ được tái hợp với thân xác. Thiên
Chúa toàn năng sẽ làm cho thân xác chúng ta vĩnh
viễn không c̣n hư nát nữa khi hợp nhất nó
với linh hồn nhờ hiệu năng của Chúa Giêsu
Phục Sinh. Mọi người
đă chết đều sẽ phục sinh (997-1001).
Sống
lại với Đức Kitô
- Nhờ Chúa Thánh Thần, cuộc đời Kitô
hữu đă dự phần vào cái chết và sự
Phục Sinh của Đức Kitô ngay từ đời này.
Được kết hợp với Đức Kitô nhờ
bí tích Thánh Tẩy, các tín hữu thật sự tham
dự vào đời sống trên trời của Đức
Kitô Phục Sinh, nhưng sự sống này c̣n "ẩn tàng
với Đức Kitô trong Thiên Chúa".
Khi chúng ta được phục sinh vào ngày sau
hết, chúng ta sẽ "xuất hiện với Người
và cùng Người hưởng phúc vinh quang".
Thiên Chúa đă làm cho Đức Kitô sống lại, cũng
sẽ cho chúng ta sống lại (1002-1004).
Muốn
được phục sinh với Đức Kitô, chúng ta
phải cùng chết với Người.
Chết là hồn ĺa khỏi xác.
Hồn sẽ hợp lại với xác trong ngày
kẻ chết sống lại (1005).
Chết
- Là người ai cũng phải chết. Chết
là chấm dứt cuộc đời dương thế, nhưng
không phải là hết. Đức
tin cho chúng ta biết rằng chết
là "tiền công của tội lỗi".
Mặc dù theo bản tính tự nhiên con người
phải chết, nhưng Thiên Chúa đă muốn nó không
phải chết. Đối
với những người chết trong ân sủng Đức
Kitô, chết là được
biến đổi trong Đức Kitô, v́ chết là
tham dự vào cái chết của Người để
được cùng sống lại với Người.
Nhờ vâng phục, Đức Kitô đă biến đổi
cái chết thành lời chúc lành cho chúng ta (1006-1009).
Cái
chết của Kitô hữu mang một ư nghĩa tích
cực
nhờ Đức Kitô.
Qua bí tích Thánh Tẩy, các Kitô hữu đă cùng
chết với Người cách bí nhiệm để
sống một đời sống mới.
Chết là kết thúc cuộc lữ hành trần
thế, kết thúc thời gian Thiên Chúa cho ta sống
ở thế gian để làm theo ư Chúa và quyết định
số phận đời đời của ḿnh.
Qua cái chết, Thiên Chúa gọi ta về với Ngài.
Hội Thánh khuyên chúng ta chuẩn
bị cho giờ chết như chúng ta phải chết ngay
hôm nay. Chúng ta xin Đức
Mẹ bầu cử cho chúng ta trong giờ chết, và phó ḿnh
trong tay Thánh Giuse, quan thày của những người
chết lành (1010-1019).