Chương 4

Các Nghi Thức Cử Hành Phụng Vụ Khác


Mục 1: Á Bí Tích

Các á bí tích là những dấu chỉ thánh, được Hội Thánh thiết lập để chuẩn bị cho con người đón nhận hiệu quả của các bí tích và thánh hóa những hoàn cảnh đa dạng của cuộc sống.  Nhờ các á bí tích, con người chuẩn bị lãnh nhận hiệu quả chính yếu của các bí tích và thánh hóa những hoàn cảnh khác biệt trong cuộc sống (1667).

Những đặc điểm của Á bí tích - Hội Thánh thiết lập các á bí tích để thánh hoá một số thừa tác vụ trong Hội Thánh, một số bậc sống, những hoàn cảnh rất đa dạng của đời Kitô hữu, và cả việc sử dụng những vật hữu ích cho con người.  Các á bí tích bắt nguồn từ chức tư tế cộng đồng, vì thế, giáo dân có thể chủ sự một số nghi thức chúc lành.  Các á bí tích không ban ơn Chúa Thánh Thần như các bí tích, nhưng nhờ lời cầu của Hội Thánh, chuẩn bị chúng ta đón nhận ân sủng và giúp chúng ta "cộng tác với ân sủng" (1668-1670).

Những hình thức đa dạng của á bí tích - Trong số á bí tích, các phép lành có một vị trí đặc biệt: vừa là lời ca ngợi Thiên Chúa vì những kỳ công và hồng ân Người dành cho chúng ta; vừa là lời Hội Thánh chuyển cầu để chúng ta sử dụng những hồng ân của Thiên Chúa theo tinh thần Tin Mừng.  Một số phép lành rất quan trọng vì thánh hiến một người cho Thiên Chúa, hay để riêng một đồ vật hay một nơi dùng cho Phụng Vụ, nhu thánh hiến các nữ tu, làm phép thánh đường hay bàn thờ… Riêng nghi thức Trừ Tà trọng thể phải do một linh mục cử hành với phép của giám mục. Linh mục trừ tà phải thận trọng và giữ nghiêm ngặt các qui định của Hội Thánh (1671-1673).

Những việc đạo đức - Ngoài phụng vụ, đời sống Kitô hữu còn được nuôi dưỡng bằng những việc đạo đức đa dạng, bắt nguồn từ những nền văn hóa khác biệt.  Hội Thánh luôn tỉnh thức, dùng ánh sáng đức tin soi sáng những việc đạo đức này.  Hội Thánh cổ vũ những việc đạo đức có tinh thần Tin Mừng và sự khôn ngoan nhân bản, góp phần làm phong phú đời sống Kitô hữu.  Những hình thức đạo đức này nối dài chứ không thay thế đời sống Phụng Vụ của Hội Thánh.  Khi thi hành những hình thức đạo đức này, phải tuân theo các chỉ thị của giám mục và hợp với những tiêu chuẩn chung của Hội Thánh (1674-1679).


Trở về mục lục - Trang Sau