Mục 3: Công Bằng Xã Hội


Chỉ có bằng xã hội khi xã hội mới tạo ra những hoàn cảnh thuận lợi để các đoàn thể cũng như cá nhân có thể có những gì họ có quyền hưởng theo bản tính và ơn gọi của họ.  Công bằng xã hội liên quan đến công ích và  việc thực thi quyền bính (1928).

I.       Tôn Trọng Nhân Vị (1929-1933)

Chỉ có công bằng xã hội khi tôn trọng nhân vị.  Việc này đòi hỏi phải tôn trọng các quyền phát xuất từ phẩm giá con người là một tạo vật. Các quyền ấy là cơ sở để mọi quyền bính được hợp pháp về mặt luân lý. Khi phủ nhận các quyền ấy thì xã hội tự phá hoại tính hợp pháp về mặt luân lý của chính mình.  Nguyên tắc của việc tôn trọng nhân vị là mỗi người phải coi đồng loại như "cái tôi thứ hai", nên phải quan tâm đến sự sống của họ và những phương tiện cần thiết giúp họ sống xứng với nhân phẩm.  Bổn phận yêu thương và hết lòng phục vụ tha nhân phải được thực thi đối với cả những kẻ chống đối chúng ta.  Chúng ta được phép ghét điều ác do họ gây ra, nhưng không được ghét họ.

II.  Sự khác biệt nhưng bình đẳng giữa con người (1934-1938)

Mọi người đều được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa, và có một linh hồn, cùng được mời gọi đến hưởng hạnh phúc của Thiên Chúa, nên bình đẳng về phẩm giá.  Những dị biệt giữa con người nằm trong kế hoạch của Thiên Chúa.  Ngài muốn chúng ta cần đến nhau.  Những dị biệt ấy đòi con người sống bác ái với nhau.  Vì con người bình đẳng về nhân phẩm nên phải cố gắng giảm thiểu những chênh lệch quá đáng về xã hội và kinh tế, cùng xóa bỏ sự bất bình đẳng.

III. Tình liên đới nhân loại (1939-1948)

Tình liên đới hay tình huynh đệ là một đức tính nổi bật của Kitô giáo vì mọi người cùng chung một nguồn gốc, cùng có lý trí, và cùng được cứu độ nhờ hy tế Ðức Kitô.  Tình liên đới thúc đẩy chúng ta chia sẻ của cải vật chất và tinh thần.  Nó đòi phải có một nỗ lực xây dựng trật tự xã hội công bình hơn, trong đó những căng thẳng có thể dàn hòa tốt đẹp và những xung khắc được giải quyết dễ dàng nhờ thương lượng.  Những vấn đề kinh tế xã hội chỉ có thể được giải quyết nhờ các hình thức liên đới.  Tình liên đới quốc tế là một đòi hỏi của trật tự luân lý.  Hòa bình thế giới cũng tùy thuộc một phần vào tình liên đới này.  Tình liên đới không chỉ nhằm vào của cải vật chất.  Khi phân phát các ân huệ thiêng liêng của đức tin, Hội Thánh giúp con người phát triển những lợi ích trần thế, bằng cách khai mở những con đường mới cho cuộc phát triển này.


Trở về mục lục - Trang Sau