Ngươi
chớ giết người (Xh 20,13)
Sự
sống con người linh thánh
v́ sự sống luôn liên kết với Thiên Chúa, và
chỉ ḿnh Ngài có quyền trên nó. Từ
khởi thủy cho đến cùng tận đời người,
chỉ có Thiên Chúa là chủ sự sống (2258).
I.
Tôn
trọng sự sống con người (2259-2283)
Bằng
chứng trong lịch sử cứu độ
- Thánh Kinh cho thấy ngay từ đầu trong ḷng người
đă có sự giận dữ và ganh tị, là hậu
quả của nguyên tội. Con
người trở thành kẻ thù của đồng
loại. Thiên Chúa vạch
rơ giết người là một tội ác. Ngài
ban sự sống cho con người; c̣n con người không
ngừng chém giết nhau. Cựu
Ước vẫn coi máu là dấu chỉ linh thánh của
sự sống. Mọi
thời đại đều phải học biết tôn
trọng sự sống. Cố
ư giết một kẻ vô tội là một tội
nặng phạm đến phẩm giá con người,
đến luật vàng của Đức Kitô và sự thánh
thiện của Thiên Chúa. Luật cấm giết người
có giá trị phổ quát, buộc mọi người và
mỗi người, mọi lúc và mọi nơi. Chúa
Giêsu không những cấm giết người mà c̣n
cấm cả giận dữ, oán ghét và báo thù.
Người đ̣i hỏi môn đệ phải yêu
kẻ thù (2259-2262).
Tự
vệ
- Quyền tự vệ chính đáng không phải là
ngoại lệ của luật cấm cố sát. Yêu
bản thân là nguyên tắc căn bản của luân lư. Ta
có quyền bắt kẻ khác tôn trọng mạng sống
ḿnh. Nếu v́ phải
bảo vệ mạng sống mà giết kẻ tấn công
th́ không phạm tội sát nhân.
Để tự vệ, phải ứng phó cách tương
xứng. Tự vệ chính
đáng c̣n là một trọng trách đối với người
có nhiệm vụ bảo vệ mạng sống kẻ khác.
(2263-2265).
Chính
quyền có quyền và bổn phận đưa ra h́nh
phạt tương xứng với tội phạm.
Mục đích chính của h́nh phạt là đền
bù lại những thiệt hại do lỗi lầm gây
ra, nhưng mục đích khác là cải
hóa phạm nhân. Giáo
huấn của Hội Thánh không loại trừ án tử h́nh
nếu đây là biện pháp
duy nhất để bảo vệ hữu hiệu
mạng sống con người khỏi bị xâm phạm
bất chính. Thực ra, ngày
nay, v́ Nhà Nước có nhiều cách để chế
ngự hữu hiệu tội ác, nên những trường
hợp tuyệt đối phải khử trừ phạm
nhân "từ nay khá họa hiếm, nếu không muốn
nói là không c̣n nữa" (2266-2267).
Tội
cố ư giết người
- Điều răn thứ năm coi việc cố t́nh
giết người là một tội trọng. Kẻ
sát nhân và đồng lơa phạm cùng một tội
tầy trời, nhất là giết những người
trong gia đ́nh. Không
thể biện minh cho tội sát nhân bằng bất cứ
lư do ǵ. Cũng không
được cố ư gián
tiếp gây chết người như bắt một người
mạo hiểm khi không có lư do chính đáng, hay từ
chối giúp đỡ người đang lâm nguy khi có
khả năng. Về
mặt luân lư, con người
không phải chịu trách nhiệm về tội ngộ sát.
Tuy nhiên, khi không có lư do tương xứng mà hành
động gây chết người, dù không cố ư, người
ta vẫn mắc lỗi nặng (2268-2269).
Phá
thai
- Sự sống con người phải được
tuyệt đối tôn trọng và bảo vệ từ lúc
thụ thai. Ngay từ
thế kỷ thứ nhất, Hội Thánh đă xác định
phá thai là một tội ác. Giáo
huấn ấy không hề thay đổi. Cộng
tác vào việc phá thai là một tội nặng. Theo
giáo luật, Hội Thánh ra vạ
tuyệt thông cho kẻ phạm tội này.
Quyền được sống là quyền bất
khả nhượng của mọi người vô tội,
và là yếu tố nền tảng của xă hội.
Ngay từ lúc thụ thai, phôi thai phải được
đối xử như một nhân vị, nên phải
được hết sức bảo vệ toàn vẹn, chăm
sóc và chữa trị như mọi người.
Về mặt luân lư, khám thai là điều được
phép làm, nếu tôn trọng sự sống và sự toàn
vẹn của thai nhi, và với mục đích bảo
tồn hay chữa trị thai nhi.
Nếu khám thai để xem có nên phá thai hay không là
nghịch với luật luân lư cách nghiêm trọng
(2270-2275).
Giết
để tránh đau -
Phải tôn trọng sự sống của những người
tàn tạ, yếu ớt. Trực
tiếp giết chết người
để tránh đau là trái với luân lư.
Do đó, có ư làm hoặc bỏ không làm một
việc tự nó đưa đến cái chết, để
chấm dứt sự đau đớn của một người,
là cố ư giết người.
Tuy nhiên, luân lư không đ̣i buộc phải chữa
bệnh với bất cứ giá nào, nên có thể ngưng
các phương thức trị bệnh quá tốn kém,
mạo hiểm, dị thường hoặc không tương
xứng với những kết quả mong muốn. Dù
bệnh nhân sắp chết, vẫn phải tiếp tục
chăm sóc b́nh thường. Về
mặt luân lư, được phép sử dụng các
loại thuốc giảm đau để làm dịu
bớt sự đau đớn của người hấp
hối, ngay cả khi có nguy cơ rút ngắn cuộc
sống, miễn là không có ư giết người ấy.
Săn sóc người hấp hối là một h́nh
thức đặc biệt của đức bác ái,
cần được khuyến khích (2276-2279).
Tự
sát
- Ta chỉ là người quản lư chứ không phải là
chủ của sự sống mà Chúa đă ban, nên không có
quyền định đoạt về mạng sống ḿnh.
Tự sát nghịch
với khuynh hướng tự nhiên muốn bảo tồn
và kéo dài sự sống của con người. Lỗi
phạm nặng nề đến t́nh yêu chính đáng
đối với bản thân, với người thân
cận, và với t́nh yêu của Thiên Chúa.
Nếu tự sát với ư định nêu gương
th́ tội này lại càng nghiêm trọng v́ là một gương
xấu. Luân lư cấm
cộng tác vào việc tự sát.
Người tự sát v́ những rối loạn tâm
thần trầm trọng, hay những lư do tâm lư khác, có
thể được giảm bớt trách nhiệm.
Ta không được tuyệt vọng về phần
rỗi của những người tự tử. Thiên
Chúa có thể thu xếp cho họ có cơ hội sám
hối để được ơn tha thứ, bằng
những đường lối mà chỉ một ḿnh Ngài
biết. Hội Thánh
vẫn cầu nguyện cho những người hủy
hoại mạng sống ḿnh (2280-2283).
II.
Tôn
trọng phẩm giá con người
Tôn
trọng linh hồn tha nhân: gương xấu
- Gương xấu là thái độ hoặc cách sống
làm cớ cho người khác làm điều xấu. Nếu
v́ làm một điều xấu hay bỏ một điều
tốt, mà làm cớ cho người khác phạm tội
trọng, th́ là tội nặng.
Gương xấu đặc biệt nghiêm trọng
khi người gây gương xấu có uy thế hay người
vấp phạm v́ nó là kẻ yếu đuối. Gương
xấu có thể phát sinh từ luật pháp hoặc các cơ
chế, thời trang hay dư luận.
Ai thiết lập các luật lệ hay các cơ
cấu xă hội làm suy đồi phong hóa và đời
sống tôn giáo th́ mắc tội làm gương xấu.
Chủ nhân nào đặt ra những luật lệ
khuyến khích gian lận, các phụ huynh làm cho con cái
"tức giận", hoặc những kẻ chi phối
dư luận quần chúng khiến dư luận không c̣n
tôn trọng các giá trị luân lư, cũng mắc tội làm
gương xấu. Ai dùng
quyền bính mà tạo cơ hội cho người khác làm
điều xấu, th́ mắc tội làm gương
xấu và chịu trách nhiệm về điều xấu ḿnh
đă trực tiếp hoặc gián tiếp khuyến khích
(2284-2287).
Tôn
trọng sức khỏe
- Sự sống và sức khỏe là những ơn quư giá
Thiên Chúa ban. Chúng ta có
bổn phận chăm sóc chúng cách hợp lư.
Xă hội phải chăm sóc sức khỏe công dân
để họ có cơm ăn, áo mặc, nhà ở,
việc làm chăm lo sức khỏe, giáo dục căn
bản, và trợ cấp xă hội.
Luân lư đ̣i phải tôn trọng sự sống
thể xác, nhưng không coi đó là một giá trị
tuyệt đối để tôn thờ. Mọi
người dủ khỏe hay yếu đều có giá
trị như nhau. Đức
tiết độ giúp con người tránh mọi thái quá
như: ăn uống quá độ, rượu chè, say sưa
lạm dụng thuốc lá và y dược. Những người
say rượu hoặc say mê tốc độ, gây nguy
hiểm cho tha nhân và ngay chính ḿnh bất
cứ ở đâu đều phạm tội nặng.
Trừ trường hợp trị liệu, sử
dụng ma túy là một lỗi nặng. Bí
mật sản xuất và buôn bán ma túy là tội ác, v́
cộng tác trực tiếp vào các hành vi vi phạm nghiêm
trọng luật luân lư, do hậu quả lôi cuốn người
ta phạm tội (2288-2291).
Tôn
trọng con người và nghiên cứu khoa học
- Những thí nghiệm khoa học, y học hay tâm lư trên
con người có thể góp phần vào việc chữa
bệnh và tiến bộ y tế.
Khoa học kỹ thuật là những phương
tiện giá trị khi phục vụ và phát triển toàn
diện con người để mưu ích chung. Nhưng
chính con người và các giá trị luân lư của họ
mới là mục đích và giới hạn cho khoa học.
Khoa học phải tôn
trọng vô điều kiện các tiêu chuẩn luân lư căn
bản, phải phục vụ con người cũng như
các quyền bất khả nhượng, lợi ích đích
thực và toàn vẹn của họ, theo đúng kế
hoạch và ư định của Thiên Chúa.
Về mặt luân lư, không được phép thí
nghiệm trên con người nếu thấy trước
những rủi ro không cân xứng hay có thể tránh
được cho mạng sống và sự toàn vẹn tâm
sinh lư của họ. Việc
ghép các bộ phận cơ thể phù hợp với
luật luân lư nếu các nguy hiểm và rủi ro về
thể xác và tâm lư nơi người cho, cân xứng
với lợi ích của người nhận. Hiến
các bộ phận sau khi chết là điều cao quí và
phải được khuyến khích như một
biểu lộ t́nh liên đới quảng đại. Về
phương diện luân lư, không được lấy
bộ phận nếu người cho, hoặc các thân nhân
có quyền, không đồng ư. Cũng vậy, không
thể chấp nhận việc trực tiếp gây tàn
phế hoặc cái chết cho một người để
kéo dài đời sống của người khác
(2292-2296).
Tôn
trọng sự toàn vẹn của thân thể
- Nạn bắt cóc và giữ
làm con tin, gây kinh hoàng và tạo áp lực nặng
nề cho những nạn nhân, là bất luân. Dùng
khủng bố để
đe dọa, gây thương tích và giết người
bừa băi là ngược lại công b́nh và bác ái.
Tra tấn để
điều tra, trừng phạt, đe dọa đối phương,
trả thù, đều nghịch với sự tôn trọng
con người và phẩm giá con người.
Ngoài những trường hợp trị liệu,
việc cố t́nh cắt
bỏ, hủy hoại hoặc triệt
sản, thực hiện trên những người vô
tội đều nghịch với luật luân lư. Ngày nay,
các biện pháp tra tấn tàn bạo không c̣n cần
thiết cho trật tự công cộng, hay hợp với nhân
quyền. Ngược lại, chúng c̣n đưa đến
những suy thoái tệ hại hơn. Chúng
ta phải đấu tranh để hủy bỏ chúng. Phải
cầu nguyện cho những nạn nhân và các lư h́nh
(2297-2298).
Tôn
trọng người chết
- Phải săn sóc những người hấp
hối để giúp họ sống những giây phút
cuối đời cách tốt đẹp và b́nh an. Thân nhân
phải nâng đỡ họ bằng lời cầu
nguyện và lo cho họ lănh nhận các bí tích đúng lúc,
để chuẩn bị họ gặp gỡ Thiên Chúa.
Trong niềm tin và hy vọng vào sự sống lại, người
tín hữu phải tôn trọng và bác ái đối với
thi hài của những người quá cố. Chôn xác
kẻ chết là một trong " thương xác bảy
mối ." Việc
ấy tỏ ḷng quí trọng con cái Thiên Chúa mà thân xác
họ là đền thờ của Chúa Thánh Thần.
Về phương diện luân lư, được phép
mổ tử thi để điều tra pháp lư hoặc
nghiên cứu khoa học. Việc hiến các bộ phận
cơ thể sau khi chết là việc hợp pháp và đáng
khen. Hội Thánh cho phép hỏa táng nếu việc này không
phương hại tới đức tin vào sự sống
lại của thân xác (2299-2301).
III.
Bảo
Vệ Ḥa B́nh (2302- 2306)
Ḥa
b́nh -
Trong giới răn này Chúa cũng đ̣i chúng ta giữ tâm
hồn b́nh an. Người
kết án cơn giận dữ giết người và thù
hận. Giận
dữ là muốn trả thù. Giận
dữ đến độ muốn giết, hay làm bị
thương người, là tội trọng. Cố
ư thù ghét người là nghịch với đức ái, và
là tội khi cố t́nh muốn điều dữ cho người
ấy, là tội nặng khi muốn cho họ bị
thiệt hại nặng nề (2302-2303).
Cần
có ḥa b́nh để con người được
sống và phát triển. Ḥa
b́nh là "ổn định trật tư", là công tŕnh
của công lư và hoa quả của đức ái.
Ḥa b́nh nơi trần thế là h́nh bóng và hoa
quả của b́nh an của Đức Kitô. Nhờ
máu đổ ra trên thập giá, Người đă tiêu
diệt sự thù hận ngay trong thân xác Người. Người
đă giao ḥa loài người với Thiên Chúa và làm cho
Hội Thánh trở nên bí tích hiệp nhất nhân loại
và kết hợp nhân loại với Thiên Chúa. Ai
khước từ bạo lực và đổ máu, sử
dụng những phương thế tự vệ vừa
phải để bảo vệ quyền lợi của con
người là những người làm chứng cho đức
bác ái của Tin Mừng, miễn là điều này không phương
hại đến các quyền và bổn phận của
những người khác cũng như các tập thể
khác (2304-2306).
Tránh
chiến tranh
- V́ chiến tranh gây ra tai hại và bất công, nên mỗi
công dân và mỗi người lănh đạo đều
phải làm sao để tránh chiến tranh. Những
người có trách nhiệm bảo vệ công ích,
phải thận trọng phán đoán khi thẩm định
các điều kiện cho một
cuộc chiến tự vệ chính đáng.
Trong trường hợp này, Nhà Nước có
quyền và bổn phận đề ra cho công dân những
nghĩa vụ cần thiết để bảo vệ
tổ quốc. Hội Thánh
và lư trí con người đều khẳng định
rằng luật luân lư vẫn c̣n hiệu lực trong
thời gian chiến tranh. Phải
tôn trọng và đối xử nhân đạo với thường
dân, thương binh và tù binh. Những
hành động cố ư vi phạm nhân quyền, cũng như
các lệnh thi hành các hành động ấy đều là
tội ác. Chấp hành
mệnh lệnh cách mù quáng không đủ để bào
chữa cho những ai tuân hành các lệnh đó. Do
đó, việc tiêu diệt một dân tộc, một
quốc gia hoặc một nhóm thiểu số phải
bị kết án như một tội trọng. Nguy
cơ của chiến tranh hiện đại là tạo
dịp cho những người có trong tay các vũ khí khoa
học, đặc biệt là vũ khí nguyên tử, sinh
học hoặc hóa học, phạm những thứ tội
ác như thế (2307-2314).
Chạy
đua vũ trang
không bảo đảm được ḥa b́nh. Việc chi
tiêu những khoản tiền khổng lồ để
chế tạo vũ khí ngày càng tối tân, ngăn cản
việc trợ giúp các dân tộc nghèo đói, ngăn
trở các dân tộc phát triển.
Việc sản xuất và
buôn bán vũ khí có ảnh hưởng đến công
ích của các quốc gia và của cộng đồng
quốc tế. Do đó, các
nhà cầm quyền có quyền và bổn phận ra
những qui định về vấn đề này. Ḥa
b́nh không ngừng bị đe dọa và chiến tranh
nổ ra v́ những bất công, bất b́nh đẳng thái
quá về kinh tế hoặc xă hội, v́ ḷng tham, sự
ngờ vực và tính kiêu căng đang hoành hành giữa
những con người và các quốc gia. Tất
cả những ǵ được thực hiện nhằm
khắc phục các tệ hại này đều góp
phần vào việc kiến tạo ḥa b́nh (2315-2330).