I. "Chúng ta dám nguyện rằng" (2777-2778)
Trong
Phụng Vụ Rôma, cộng đoàn tham dự Thánh Lễ
được mời đọc Kinh Lạy Cha với
sự dạn dĩ của người con.
Chỉ một ḿnh Chúa Giêsu có thể vượt qua
ngưỡng cửa thánh thiện để đến
gần Thiên Chúa. Chính Người
dẫn chúng ta đến trước Thánh Nhan Chúa Cha. Chính
Chúa Thánh Thần giúp chúng ta đọc Kinh Lạy Cha.
Phụng Vụ Đông và Tây Phương diễn tả
điều này bằng từ "Parrhésia", một
thuật ngữ đặc biệt Kitô giáo muốn
diễn tả tâm t́nh đơn sơ chân thành, ḷng tin tưởng
của người con, vui mừng an tâm, dạn dĩ nhưng
khiêm nhu, xác tín là ḿnh được yêu thương.
II. "ABBA - Lạy Cha !" (2779-2785)
Trước
khi bắt đầu đọc lời thứ nhất
của Kinh Lạy Cha, chúng ta phải thanh tẩy khỏi tâm
hồn một số h́nh ảnh sai lạc của "thế
gian này". Đức khiêm nhường giúp chúng ta nh́n
nhận rằng Thiên Chúa là Cha chúng ta, nhưng không
giống h́nh ảnh cha mẹ trên thế gian.
Ngài siêu việt trên mọi phạm trù của
thế giới tạo vật. Cầu
nguyện cùng Chúa Cha là đón nhận mầu nhiệm
của Ngài, như Ngài hằng hữu và như Chúa Con
đă mặc khải cho chúng ta.
Chúng ta có thể gọi Thiên Chúa là Cha, v́ Con Thiên Chúa
làm người mặc khải như vậy, và v́
Thần Khí của Chúa Con đă làm cho chúng ta nhận
biết như vậy. Khi
cầu nguyện cùng Chúa Cha, chúng ta được
hiệp thông với Ngài, và với Chúa Con là Chúa Giêsu Kitô.
Lúc đó, chúng ta mới
nhận biết và nhận ra Ngài. Với
lời đầu tiên của kinh Lạy Cha, chúng ta chúc
tụng thờ lạy Chúa Cha trước khi nguyện xin
Ngài. Thiên Chúa được
tôn vinh khi ta nh́n nhận Ngài là Cha và là Thiên Chúa thật.
Chúng ta tạ ơn Ngài v́ đă mặc khải Danh
Ngài, đă cho chúng ta tin vào Danh Ngài và Ngài hiện
diện trong chúng ta. Chúng
ta có thể thờ lạy Chúa Cha v́ Ngài đă tái sinh chúng
ta trong sự sống của Ngài khi nhận chúng ta là nghĩa
tử trong Con Một nhờ bí tích Thánh Tẩy.
Ngài tháp nhập chúng ta vào Nhiệm Thể Đức
Kitô, và nhờ bí tích Thêm Sức, Ngài cho chúng ta trở thành
những "người được xức dầu"
bằng Thánh Thần. Như
thế với Kinh Lạy Cha, chúng ta được mặc
khải về Thiên Chúa là Cha, đồng thời
được biết thiên chức của ḿnh.
Ơn nghĩa tử đ̣i chúng ta phải hoán
cải không ngừng để sống cuộc đời
mới. Khi đọc Kinh
Lạy Cha, chúng ta phải có hai tâm t́nh căn bản. Tâm
t́nh thứ nhất là ước
muốn được nên giống Ngài. Dù
được dựng nên theo h́nh ảnh Thiên Chúa, nhưng
phải nhờ ân sủng chúng ta mới được
phục hồi nét giống Thiên Chúa, nên chúng ta có bổn
phận đáp lại ân sủng này.
Tâm t́nh thứ hai là ḷng
khiêm tốn và tin tưởng nơi Thiên Chúa, nhờ
đó chúng ta "trở nên như trẻ em"; v́ Chúa
Cha "mặc khải cho những người bé mọn".
III. Lạy Cha "chúng con" (2786-2793)
Khi
gọi Thiên Chúa là Cha chúng ta, chúng ta không nghĩ rằng
ḿnh chiếm được Thiên Chúa, nhưng có một tương
quan mới mẻ với Ngài. Trước
hết chúng ta nh́n nhận rằng mọi lời Thiên Chúa
đă hứa qua các ngôn sứ được thực
hiện nơi Đức Kitô trong Giao Ước Mới và Vĩnh
cửu. Thiên Chúa và
chúng ta thuộc về nhau. Chúng
ta phải đáp lại "ân sủng và chân lư" mà
Ngài ban cho ta "nhờ Chúa Giêsu Kitô" bằng ḷng yêu
mến và trung thành. Kinh
Lạy Cha là kinh nguyện của Dân Chúa trong "thời
sau hết", nên khi đọc "của chúng con" chúng
ta hy vọng vững vàng vào lời hứa tối hậu
của Thiên Chúa. Trong thành
thánh Giêrusalem mới, Ngài sẽ phán với kẻ
chiến thắng: "Ta sẽ là Thiên Chúa của người
ấy và người ấy sẽ là con của Ta."
Khi đọc "Lạy Cha chúng con", chúng ta thưa
với Cha của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta. Chúng
ta không phân chia thần tính, v́ Chúa Cha là nguồn mạch
và căn nguyên của thần tính. Nhưng
ở đây, chúng ta muốn tuyên xưng: từ muôn
thuở, Chúa Con được Chúa Cha sinh ra và Chúa Thánh
Thần phát xuất từ Chúa Cha. Chúng
ta cũng không hề lẫn lộn các Ngôi Vị, v́ chúng
ta tuyên xưng rằng: chúng ta được hiệp thông
với Chúa Cha và Chúa Con là Chúa Giêsu Kitô, trong Thánh
Thần duy nhất. Ba Ngôi
Chí Thánh đồng bản tính và không thể phân chia. Khi
cầu nguyện cùng Chúa Cha, chúng ta thờ lạy và tôn
vinh Ngài cùng với Chúa Con và Chúa Thánh Thần.
Chúng ta cũng tuyên xưng Ngài là Cha của nhiều
người. Chỉ có
một Thiên Chúa và Ngài được nh́n nhận là Cha
của những kẻ đă được tái sinh bởi
nước và Thánh Thần nhờ tin vào Con Một Thiên Chúa.
Hội Thánh chính là hiệp thông mới giữa Thiên
Chúa và loài người: Hội Thánh hiệp nhất
với Con Một Thiên Chúa là "trưởng tử
giữa một đàn em đông đúc", nên Hội Thánh
được hiệp thông với Chúa Cha, trong Chúa Thánh
Thần. Khi thưa "Lạy
Cha chúng con", mỗi Kitô hữu cầu nguyện trong
sự hiệp thông này. Do
đó, dù các Kitô hữu c̣n chia rẽ, kinh Lạy Cha
vẫn là tài sản chung và là một lời mời
gọi khẩn thiết cho mọi Kitô hữu. Được
hiệp thông với Đức Kitô nhờ đức tin và
nhờ bí tích Thánh Tẩy, họ phải cùng cầu
nguyện với Chúa Giêsu để các môn đệ
được hiệp nhất.
Sau cùng, nếu thật ḷng cầu nguyện "Lạy
Cha chúng con", chúng ta thoát được chủ nghĩa
cá nhân, v́ khi đón nhận Thiên Chúa yêu thương, chúng
ta được giải thoát. Từ
"chúng con" ở đầu kinh Lạy Cha, cũng như
từ "chúng con" trong bốn lời xin cuối kinh,
không loại trừ một ai. Để
thật ḷng đọc kinh Lạy Cha, chúng ta phải vượt
qua mọi chia rẽ và chống đối.
T́nh yêu của Thiên Chúa không biên giới, nên lời
cầu nguyện của chúng ta cũng phải như
vậy. Khi đọc
"Lạy Cha chúng con", ḷng chúng ta được
mở rộng theo t́nh yêu của Chúa Cha được
biểu lộ trong Đức Kitô: cầu nguyện với và
cho tất cả những ai chưa nhận biết Chúa,
để họ "được quy tụ về
một mối". Sự
chăm sóc của Thiên Chúa dành cho mọi người và
muôn loài đă thôi thúc các thánh nhân, chúng ta phải
mở rộng lời cầu nguyện theo t́nh thương
này khi chúng ta dám đọc "Lạy Cha chúng con".
IV. "Ở Trên Trời" (2794-2802)
Khi
gọi Thiên Chúa là "Đấng ngự trên trời"
không có nghĩa là Thiên Chúa ở một nơi nào
đó, nhưng Ngài là Đấng Thánh vượt trên
mọi sự chúng ta có thể quan niệm.
V́ Ngài là Đấng Chí Thánh, nên rất gần gũi
với những tâm hồn khiêm nhường và thống
hối. Ngài hiện
diện nơi tâm hồn những người công chính, như
trong đền thờ của Ngài.
"Ở đây, chúng ta có thể hiểu "trời"
là những ai mang h́nh ảnh thiên quốc, Thiên Chúa vui thích
cư ngụ nơi tâm hồn họ." Biểu
tượng "trời" nhắc ta nhớ đến
mầu nhiệm Giao Ước mà ta đang sống khi đọc
kinh "Lạy Cha". Trời
là nơi Thiên Chúa ngự, là Nhà Cha, nên là quê hương
của ta. V́ tội
lỗi, chúng ta bị lưu đày xa quê hương;
nhờ hoán cải tâm hồn, chúng ta được
về "trời", về cùng Cha.
Trong Đức Kitô, trời đất được
giao ḥa, v́ chỉ Chúa Con là Đấng "từ trời
xuống thế" để đưa chúng ta lên
trời với Người, nhờ cuộc Khổ Nạn,
Phục Sinh và Thăng Thiên. Khi
cầu xin "Lạy Cha chúng con ở trên trời",
Hội Thánh tuyên xưng: chúng ta là Dân Thiên Chúa, "đă
được cùng ngự trị với Đức Kitô Giêsu
trên cơi trời", "hiện đang tiềm tàng
với Đức Kitô nơi Thiên Chúa", đồng
thời, "chúng ta rên siết là v́ những ước
mong được thấy ngôi nhà thiên quốc của chúng
ta phủ lên chiếc lều ở dưới đất này".