NƠI THỨ BỐN: ĐỨC MẸ GẶP CHÚA GIÊSU VÁC THÁNH GIÁ
Con Ðường Ðau Thương là Ðường Sự Sống (Ga 19:25)
Chúa Giêsu gặp Mẹ Người khi Người bị dẫn đi hành quyết. Ðức Mẹ Maria đã không ngất xỉu; Mẹ không điên cuồng gào thét hoặc thất vọng; Mẹ không cố ngăn cản quân lính để chúng đừng hành hạ Người thêm. Mẹ nhìn thẳng vào mắt Người và biết rằng đây là giờ của Người. Trong tiệc cưới Cana, khi Mẹ xin Người giúp đỡ, Người đã đặt một khoảng cách giữa Mẹ và Người và nói: “Thưa Bà… giờ Con chưa đến” (Galatians 2:4). Sự đau khổ của Mẹ đã làm cho Mẹ không những trở thành Mẹ Chúa Giêsu, mà cũng trở thành Mẹ của tất cả con cái đau khổ của Mẹ. Mẹ đứng dưới cây thập giá; Mẹ đứng bất động ở đó và nhìn thẳng vào mắt những người đang muốn đáp lại sự đau khổ của họ bằng hận thù, trả đũa, hay thất vọng. Sự đau đớn của Mẹ đã làm cho Trái Tim Mẹ trở nên một Trái Tim ôm ấp tất cả con cái Mẹ, dù họ ở bất cứ đâu, và đem đến cho họ niềm an ủi và nâng đỡ của Mẹ hiền.
Khi tôi nhìn lên Mẹ Maria và tất cả những người mẹ đang đau khổ, trong đáy lòng tôi nảy ra một câu hỏi: “Bạn có thể còn đứng vững trong sự đau khổ của bạn và tiếp tục tha thứ trong tâm hồn bạn không?”
Tôi bị thương, bị thương bởi cảm nghiệm bị phản bội và bỏ rơi, bị thương bởi không bằng lòng với chính mình, bị thương vì tôi không có khả năng vươn tay ra để lấy đi những đau khổ của những người chung quanh tôi, dù gần hay xa. Nhưng tôi luôn muốn chạy trốn tất cả – để lẩn trốn trong phàn nàn hoặc lên án, để trở nên nạn nhân của thất vọng hay là một tiên tri diệt vong. Lời mời gọi thực sự của tôi là nhìn thẳng vào đôi mắt của Chúa Giêsu đang chịu khổ nạn mà không bị nghiền nát bởi sự đau thương của Người, nhưng để đón nhận sự đau thương đó vào trong tim tôi và để nó sinh hoa trái của lòng nhân từ. Tôi biết rằng càng sống lâu tôi càng chứng kiến nhiều đau khổ, và càng thấy nhiều đau khổ thì tôi càng phải sống trong đau khổ. Nhưng chính sự đau khổ cùng cực của con người lại liên kết trái tim bị thương của tôi với trái tim nhân loại. Hy vọng được che giấu trong chính mầu nhiệm của sự kết hợp trong đau khổ này.
Con đường của Chúa Giêsu là con đường đi vào tận đáy lòng sự đau khổ của con người. Ðó là con đường mà Ðức Mẹ Maria đã chọn và nhiều Maria khác còn tiếp tục chọn. Chiến tranh đến, rồi đi, rồi lại trở lại. Áp bức đến, rồi đi, rồi lại trở lại. Lòng tôi biết điều này ngay cả khi tôi làm đủ mọi cách để chống lại những kẻ đàn áp và tranh đấu cho hoà bình. Giữa tất cả những điều ấy, tôi phải tiếp tục chọn con đường hẹp, con đường đau khổ, con đường hy vọng. Những người phụ nữ đau khổ của thế giới này chính là những người dẫn đường cho tôi.
Lm. Henri J.M. Nouwen
Phaolô Phạm Xuân Khôi chuyển ngữ