CHÚA NHẬT XIX Thường Niên B
(1V 19, 4-8; Ep 4,30-5,2; Ga 6, 41-51)
Câu chuyện về chàng ngôn sứ Êlia thật hấp dẫn. Êlia là một ngôn sứ lớn thời Cựu Ước. Êlia người Títbe, trong số dân cư ngụ tại Galaát. Một lần nọ, Êlia nói với vua Akháp rằng: “Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của Israel, Đấng tôi phục vụ: trong những năm sắp tới, sẽ chẳng có mưa, có sương, nếu tôi không ra lệnh.”. Êlia loan báo nạn đói sắp xảy ra và thật vì đó là lời của Chúa qua ngôn sứ Êlia.
Để ý một chút, Êlia khẳng định rằng “Có Đức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của Israel” chứ không phải Thiên Chúa nào khác ở trong cuộc đời của ông. Vì Thiên Chúa luôn ở với ông và ông gắn bó với Thiên Chúa nên rồi dù cho người ta bị đói do hạn hán nhưng Êlia trong suốt thời gian hạn hán ấy đã sống vô tư nhờ sự quan phòng của Chúa. Không chỉ mình Êlia mà cả bà goá thành Sarepta nữa. Bà ấy nghe theo lời của ngôn sứ nên bà cũng không phải chết đói vì Thiên Chúa của Israel đã phán thế này: “Hũ bột sẽ không vơi vò dầu sẽ chẳng cạn cho đến ngày Đức Chúa đổ mưa xuống trên mặt đất.” (1 V 17, 14).
Không chỉ cho bà goá thành Sarepta no bụng nhưng rồi qua lời cầu khẩn với Thiên Chúa, Êlia đã cầu nguyện với Thiên Chúa để cho con của bà được sống lại. Êlia tin vào lời hứa của Thiên Chúa và Thiên Chúa đã ban cho ông những lời ông thỉnh nguyện. Vấn đề vẫn ở chỗ là Êlia tin vào Chúa, nếu như Êlia không tin thì làm sao Thiên Chúa thực thi quyền năng, thực thi phép lạ trên đời của ông cũng như bà goá được ? Thiên Chúa mãi mãi là thử thách lòng tin của con người, vào sự kết hiệp giữa con người và Thiên Chúa.
Chuyện tình giữa Êlia và Thiên Chúa phải nói rất là vui. Thiên Chúa thương cho cái hũ bột không vơi và bình dầu không cạn ây để nuôi Êlia cũng như bà goá đấy nhưng cuộc đời của Êlia đâu có bằng phẳng như ta nghĩ, như ta tưởng. Chuyện tìn của Êlia và Thiên Chúa hình như vẫn có những trục trặt và những trục trặt ấy chính là dịp mà Thiên Chúa thử thách lòng tin của ông. Bằng chứng là trong hành trình lên núi Khorep – núi của Thiên Chúa, ông gặp những khó khăn thử thách của cuộc đời và hôm nay ông xin với Chúa là Chúa hãy cho ông chết nhưng không, Thiên Chúa đã không cho ông chết như lời ông xin mà Thiên Chúa đã cho ông sống. Qua sứ thần của Chúa, Êlia được ăn bánh nướng và được uống nước của Thiên Chúa và ông lại tiếp tục hành trình lữ thứ trần gian mà Thiên Chúa mời gọi ông. Sau những ngày ăn và uống “bánh và nước” của Thiên Chúa ấy, Êlia đã hoàn thành sứ mạng ngôn sứ mà Thiên Chúa mời gọi ông một cách tuyệt vời.
Không phải thời Cựu Ước mà vào thời Tân Ước cũng vậy, nhiều và rất nhiều người đã không tin vào Thiên Chúa, cách riêng là Ngôi Hai Con Thiên Chúa là người. Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người ở giữa họ, sống chung với họ, đã làm phép lạ giữa họ nhưng họ vẫn không tin. Bằng chứng là sau khi Chúa Giêsu làm phép lạ hoá bánh ra nhiều và Chúa Giêsu đã báo cho họ biết rằng Chúa Giêsu là bánh từ trời xuống thì họ lại không tin ? Họ xầm xì và phản đối kịch liệt: “Ông này chẳng phải là ông Giê-su, con ông Giu-se đó sao? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói: “Tôi từ trời xuống”” ? (Ga 6, 42).
Với Thiên Chúa, với Chúa Giêsu, qua phép lạ hoá bánh ra nhiều nuôi dưỡng xác phàm nay còn mai mất của con người đó, Chúa Giêsu muốn đẩy họ đến lương thực trường tồn chứ không phải là lương thực hay hư nát như tổ tiên của người Do Thái đã ăn trong sa mạc. Chúa Giêsu, ngày hôm nay, đã nói một cách hết sức mạnh mẽ, hết sức xác tín và hết sức rõ ràng cho người Do Thái thời bấy giờ là: “Các ông đừng có xầm xì với nhau ! Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ: Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi. Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha. Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. Tôi là bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” (Ga 6, 43-51)
Chúa đã nói thẳng như vậy nhưng đáng tiếc thay là lòng của họ cứ chai ra, cứ lỳ ra và không tin vào Chúa. Chúa qúa biết tổ tiên của họ đã ăn bánh và đã chết và vì thế, con người cần một thứ lương thực trường tồn, lương thực của Thiên Chúa để tiến bước vào Nước Trời, tiến bước vào Núi Chúa như Êlia vậy.
Con người, cứ ỷ lại sức của mình, vẫn loay hoay luẩn quẩn ở trong cái xác thịt trần gian này để rồi cứ mãi quay quắt đi tìm kế sinh nhai cho cuộc đời mình. Tìm kế sinh nhai cho cuộc đời của mình không phải là điều xấu nhưng chúng ta cần phải xác định rõ với nhau rằng những thứ manna mà ngày xưa nuôi tổ tiên người Do Thái không phải là bánh đích thực mà chỉ có Lời Chúa, chỉ có Mình và Máu Thánh Chúa mới là bánh đích thực mà thôi. Chúa không lên án, Chúa không kết án con người khi con người ra công làm việc tìm kiếm của ăn nuôi con người ở trần gian nhưng Chúa mời gọi con người đi xa hơn một bước nữa là đừng vì của nuôi trần gian nhưng hãy ra công tìm kiếm thứ lương thực mà không hề hư mất, lương thực mà có thể nuôi con người trường tồn.
Cuộc đời chúng ta sẽ đi theo vết xe cũ của cha ông nếu như chúng ta cứ bám víu, cứ loay hoay với lương thực hay hư nát mà không tìm đến bánh đích thực.
Bánh đích thực mà Chúa muốn nói đến đó chính là thân mình Ngài đã nộp vì chúng ta như lời thư Thánh Phaolô tông đồ vừa quả quyết với chúng ta: “như Đức Ki-tô đã yêu thương chúng ta, và vì chúng ta, đã tự nộp mình làm hiến lễ, làm hy lễ dâng lên Thiên Chúa tựa hương thơm ngào ngạt”. Vì tình yêu, vì lòng mến mà Đức Kitô đã chịu trao nộp làm hiến tế cho chúng ta. Và với hy lễ, hiến tế ấy, Thánh Phaolô mời gọi cộng đoàn Êphêsô là hãy bắt chước Thiên Chúa và hãy sống trong tình bác ái Kitô giáo chứ không phải là sống chia rẽ, hận thù.
Ngài đã không ngần ngại mời gọi chúng ta: “Anh em chớ làm phiền lòng Thánh Thần của Thiên Chúa, vì chính Người là dấu ấn ghi trên anh em, để chờ ngày cứu chuộc. Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác. Trái lại, phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô”. (Ep 4, 30-32).
Mà thật, nếu như một người nào đó kết hiệp mật thiết với Chúa Giêsu qua Bí Tích Thánh Thể, nơi mình và máu của Ngài thì cũng phải mặc lấy tâm tình của Chúa Giêsu, mặc lấy lòng mến của Chúa Giêsu khi đối xử, khi sống với anh chị em đồng loại.
Hoa quả của Lời Chúa, hoa quả của Mình và Máu Thánh Chúa rất rõ rệt chứ không mơ mơ hồ hồ như một số người lầm tưởng.
Mình và Máu Thánh Chúa ấy chính là bí tích Tình Yêu, Bí tích Nhiệm Mầu của Ngôi Hai Con Thiên Chúa làm người. Nếu ai đã đến với Bí Tích Tình Yêu, kín múc nguồn suối Tình Yêu thật sự từ Tình Yêu Ngôi Hai Con Thiên Chúa làm người ấy ắt hẳn sẽ mang trong mình tình yêu thật sư, tình yêu ấy sẽ không bao giờ gắt gỏng, thoá mạ, giận hờn hay la lối và không có những hành vi gian ác.
Có một người kia đến chia sẻ với tôi là không biết sao anh ta vẫn tham dự Thánh Lễ mỗi ngày nhưng chẳng hiểu sao về đến nhà là cứ la lối vợ con và khi đi làm thì lại ích kỷ và vun vén ? Anh suy nghĩ mãi nhưng vẫn không nghĩ ra tại sao anh ta lại như vậy ?
Điều đơn giản, tôi đã trả lời với anh rằng anh chưa kết hiệp mật thiết với Chúa đủ vì lẽ hoa quả của Bí Tích Tình Yêu ấy cũng phải là tình yêu chứ không thể nào là giận hờn, ghen ghét, ích kỷ được. Hoa quả của Bí Tích Tình Yêu nó khác với những hoa quả bình thường. Tôi bèn xin anh là xin anh hãy cầu nguyện nhiều và kết hiệp một cách sâu hơn với Chúa Giêsu Thánh Thể thì hành vi, lối sống của anh nó khác.
Tâm tình của Linh mục nhạc sĩ Thành Tâm về Bí Tích Thánh Thể thật là dễ thương, thật là hay: “… Bí tích Tình Yêu, Máu thân Mình Chúa hiến thân chịu chết cho trần gian được ơn cứu rỗi. Bí Tích cao siêu, Chúa muốn nuôi dân Người lầm than năm tháng lưu đày: “Này đây Máu Ta ! được ban làm của uống. Này đây thân Ta ban làm bánh nuôi người thế, Bí Tích Tình Yêu, bí tích cao siêu Ngài vì yêu thương ta tình yêu cao vời thay, Thánh Thể nhiệm mầu, chúng con quỳ đây dâng lên toà Chúa, dấu chứng tin yêu, dâng khúc nhạc lòng cảm mến không nguôi”.
Tâm tình của Cha Thành Tâm có lẽ cũng là tâm tình của mỗi người chúng ta khi chiêm ngắm Chúa Giêsu Thánh Thể. Xin Chúa Giêsu Thánh Thể mở lòng chúng ta để chúng ta mau mắn đến với Ngài, rước lấy Mình và Máu Ngài để rồi ta ở trong Chúa và Chúa ở trong ta. Khi Chúa ở trong ta và ta ở trong Chúa thật thì chắc chắc cuộc đời của mỗi người chúng ta sẽ khác. Khi cuộc đời có nhiều tâm hồn kết hiệp mật thiết với Chúa thật và hoa quả của Bí Tích Tình Yêu tràn đầy trong cuộc đời này thì tự nhiên cuộc đời này đầy hương hoa của Tình Yêu tuyệt hảo là Chúa Giêsu.
Nguyện xin Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúa Giêsu của Tình Yêu đến và ở lại với mỗi người chúng ta để chúng ta cũng yêu và sống yêu như Ngài đã sống.
Anmai, CSsR