Bình an thật là bình an do lòng Thương Xót của Thiên Chúa, qua “Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng đã chết và sống lại, Người đã tái sinh chúng ta để chúng ta hy vọng được sống” (1 Pr 1,3)
Các môn đệ bất an, sợ hãi, vì người Do Thái đã giết chết Thầy mình cách kinh khủng, sợ hãi vì vụ án nầy còn có thể liên lụy tới các ông. Chúa Giê-su Phục Sinh đã hiện đến với các môn đệ và nói “Bình an cho các con”. Bình an hôm nay đích thực ứng nghiệm lời Chúa đã nói trước: “Thầy ban bình an cho các con, sự bình an mà thế gian không ban được” (Ga 14, 27). Thế gian không ban được vì thế gian không thể có loại bình an ấy: bình an phục sinh, bình an của người chiến thắng thần chết, chiến thắng tội lỗi, chiến thắng đời sống cũ của con người cũ trong xác phàm. Bình an thật.
Các môn đệ vui mừng nhìn thấy Thầy đã sống lại thật, vì được xem tận mắt những dấu đinh nơi tay chân, dấu đòng nơi cạnh sườn. Người mang dấu đinh, dấu đòng, đang đi lại, đang nói, không ai khác, chính là Thầy mình. Thầy mình đã sống lại. Sự phục sinh của Chúa đã phục sinh niềm tin, phục sinh đức trông cậy, phục sinh lòng yêu mến của các ông đang bị nhạt nhòa, nghi hoặc, lu mờ. Sự phục sinh của Chúa làm cho tâm hồn các ông bình an. Chỉ có Toma vắng mặt. Ông không thấy, ông không tin. Ông chưa gặp được Đấng phục Sinh, chưa bình an. Bởi vậy, tám ngày sau, Chúa lại hiện đến và nói “Hãy xỏ ngón tay con vào đây, và hãy xem tay Thầy; hãy đưa bàn tay con ra và xỏ vào cạnh sườn Thầy; chớ cứng lòng, nhưng hãy tin.” (Ga 20, 27)
Như đã được chạm vào những vết đinh vết đòng, chạm vào thân xác Phục sinh của Chúa, chạm vào nguồn ân sủng của Đấng Phục Sinh, Toma bình an công khai tuyên tín: “Lạy Chúa con, lạy Thiên Chúa của con!” (Ga 20, 28)
Như vậy, bình an thật chỉ có nơi Chúa Giê-su Phục Sinh, và sẽ là quà tặng quí giá cho tất cả những ai kết hiệp cùng Người, cùng chết và sống lại với Người. Các môn đệ đã chôn vùi sự nghi ngờ. Toma bằng lòng chết cái suy luận thực dụng. Còn chúng ta, Chúa đang ban cho chúng ta bình an thật. Liệu chúng ta có đón nhận ơn bình an đó không? Liệu chúng ta có chấp nhận kết hiệp với Người để chết và sống lại với Người không?
Bao lâu chúng ta còn sống trong tình trạng đang chết phần linh hồn vì thiếu đói, vì bất cần hay vì không tin, thì bấy lâu chúng ta chưa đón nhận được quà tặng bình an quí giá nầy.
Bao lâu chúng ta chưa vượt qua được những cuốn hút, những mê hoặc của thần chết, của tội lỗi, thì bấy lâu chúng ta còn bất an, hoặc là tự hài lòng với một loại bình an giả tạo.
Bao lâu chúng ta chưa bằng lòng chấp nhận từ bỏ mình, vác thánh giá, đóng đinh tính xác thịt mình, thì nguồn bình an thật hãy còn ở xa chúng ta lắm lắm, nếu không nói là chúng ta vẫn đang trong tình trạng hỗn độn hoang tàn đổ nát.
Nhìn vào đời sống tâm linh của tôi, của bạn, hẳn là chính tôi, chính bạn biết rõ chúng ta đang thủ đắc loại bình an nào, thật hay giả, bình an của sự chết hay bình an của sự sống lại. Lời chúc “Bình an cho các con” là bình an phục sinh mà Chúa muốn mỗi chúng ta sở hữu bằng cuộc sống kết hiệp mật thiết với Đấng đã chết và chiến thắng sự chết, Đấng đã mang lấy tội lỗi của phàm nhân và đã tẩy xóa tội lỗi phàm nhân bằng chính máu, và nước của mình.
Tuy nhiên, Chúa Giê-su hiểu rõ hoàn cảnh thật bi đát của chúng ta giữa dòng đời trong thân phận con người mỏng manh yếu đuối, luôn nghiêng tìm loại bình an hư ảo chóng qua, mà không chấp nhận đóng đinh đời mình để được sống lại với nguồn bình an thật.
Vì thế, Máu Nước tuôn trào từ trái tim yêu thương của Chúa đã khai sinh một nguồn ân sủng của Lòng Xót Thương vô bờ, khai sinh những bí tích diệu kỳ để con người có được sức thiêng thần thánh để nói không với lời dụ ngọt của thế trần, để sở hữu một bình an của sự chiến thắng tội lỗi, chiến thắng những đòi hỏi bất chính của bản thân, của xác thịt, của ma quỷ….
Đáng tiếc thay, con người thờ ơ với nguồn tình vĩ đại, hững hờ với lòng Chúa xót thương, bất cần ơn bình an thật… rồi cuối cùng, ngã lòng, thất vọng lao mình vào chỗ mất tất cả, mất nhân phẩm con cái Thiên Chúa, mất thân xác Đền Thờ Thiên Chúa, mất linh hồn và sự sống đời đời…
Trước tình cảnh bi đát của xã hội loài người vì mất bình an, mất niềm hy vọng, “Thông Điệp về Lòng Chúa Thương Xót” đã vang lên khắp thế giới như một tin vui bình an cho người tuyệt vọng. Con người phải được phục sinh, được bình an phục sinh duy nhất nhờ Tin vào Lòng Chúa Thương Xót, chứ không phải do công trạng của mình.
Từ việc tín thác vào Lòng Chúa Thương Xót, con người được ơn biến đổi cách diệu kỳ, như Toma đã cất lên lời tuyên tín: “Lạy chúa, Lạy Thiên Chúa của con”.
“Con xin tôn vinh lòng thương xót Chúa thật lớn lao. Lớn hơn muôn vàn tội lỗi của con và nhân loại”
Xác tín ấy phải là của chúng ta, của những con người tội lỗi tày trời. Tội lỗi và ma quỷ không còn đủ sức khống chế chúng ta trong tuyệt vọng, nếu chúng ta biết mình có tội và tín thác vào lòng thương xót, lượng khoan hồng thứ tha của Chúa. Điều đáng sợ hơn cả, bất an hơn cả, là không biết mình có tội, tự nhận mình vô tội, hoặc tưởng mình đang siêu thánh.
Xác tín ấy song hành với việc sám hối và tin tưởng vào ơn thứ tha, vì “Trái tim Chúa Giê-su, ôi nguồn xót thương vô bờ, luôn tràn ơn thứ tha, dẫu cho đời con nhơ uế. Trái tim Chúa Giê-su, nơi con ký thác đời con, con sẽ không hề thất vọng vì ơn thứ tha vô cùng”
Ông Hai P, ở một họ lẻ, thuộc GX Ngọc Lâm hiện đang sống với người vợ thứ hai, không hôn phối. Được hai đứa con. Người vợ cũ có hôn phối, còn đang sống ở Sài gòn. Chuyện chia tay ngày ấy đầy nước mắt và chẳng đặng đừng. Hơn 30 năm sống trong tình trạng rối, đã nhiều lần ông thất vọng ê chề, không nhà thờ, nhà thánh, bí tích gì cả. Lúc ấy ông hay nói:“Muốn xưng tội rước lễ lắm, mà có được đâu. Tội nhân công khai mà. Có đi lễ cũng vô ích thôi”. Cách đây 10 năm, nhờ anh em Legio tìm thăm và động viên, ông đã thường xuyên đi lễ, đọc kinh gia đình, cộng tác nhiệt thành với anh em Legio, mặc dầu ông không được rước lễ. Ông vẫn xác tín và giới thiệu Bức ảnh và bản kinh Lòng Thương Xót Chúa với mọi người rằng: “Bí tích của tôi đây. Chỉ có lòng thương xót của Chúa mới cứu được tôi thôi”.
Ông đi dự Bế Mạc năm Thánh ở La Vang và xin được một số ảnh LTX Chúa, quí lắm. Mùa xuân năm nay, ông cùng Ảnh Lòng Chúa Thương Xót đến thăm nhiều bạn trong tình trạng rối, và tặng ảnh LTX Chúa với tâm sự: “Bọn mình chờ tới chết mới may ra được lãnh các ơn cuối cùng, mới được bình an mấy ông à! Nhưng biết có kịp để lãnh không. Thôi thì hãy tin vào LTX Chúa lớn hơn tội của bọn mình, tội của nhân loại. Bọn mình là “đám rối của Lòng Chúa Thương Xót”. Mùa Chay và PS năm nay, người ta thấy có “đám rối” ấy đi lễ, vẫn thường ngồi với nhau ở góc cuối nhà thờ. Giờ rước lễ, họ quì gối, cúi đầu và đọc nhỏ nhỏ câu gì trong miệng. Hỏi ra mới biết, họ đọc “Kinh cầu xin Lòng Thương Xót Chúa”. Nghe nói 3 giờ chiều thứ sáu, “đám rối của LTX Chúa” tập trung đọc kinh luân phiên ở nhà một người rối. Có anh em vui mừng nói:“Đám rối tui được bình an, nhờ tin vào lòng Chúa thương xót”.
Đó là câu chuyện của những người mang tiếng là tội nhân công khai. Còn biết bao nhiêu tội nhân chưa công khai, mà có thể trong đó có tôi, có bạn, có cả những người vẫn dương dương tự đắc khi mình có góp chút công, chút của, hay chút tài ba vặt vảnh vào công việc giáo hội mà xem thường người khác làm bẩn thỉu đến thờ.
Lòng Chúa Thương Xót đang thực hiện nhiều cách để mọi người Tin vào quyền năng và tình thương của Ngài, và được bình an thật.
Cưới vợ cho thằng Hai xong, ông bà Minh ở giáo xứ Đồng Tiến mừng rơn. Mừng rồi mơ lên chức ông bà nội. Ba tháng sau, nghe con dâu có bầu. Mừng hơn nữa. Ông Minh đi khoe với thiên hạ “Tui biết mà. Ai dám nói nó không biết chữa đẻ?”. Thai được 4 tháng, con dâu đi bệnh viện thăm thai. Con trai. Bình thường. Bình thường đến tháng thứ 6, rồi thứ 7, thứ 8. Vào tháng thứ 9, con dâu vào khám thai xong, ra, xỉu. Kết luận khó sinh, thai nhi có hội chứng down, não không bình thường. Hai vợ chồng ôm nhau khóc. Hoang mang trong lòng. Được tin, bà Minh nói ông Minh: “Ông chỉ giỏi cái khoe khoang. Không thấy ông đọc kinh cầu nguyện bao giờ. Kêu đi lễ chúa nhật, hôm thì đau bụng, hôm thì đau răng, hôm thì trở trời đau lưng nhức mỏi…đã lười biếng lại còn đỗ thừa, đỗ lỗi, tại, bị, vì…ông cha xứ mang tiếng nầy tiếng nọ”. “Như vậy là bà nói Chúa phạt tui đấy hả. Tui có tội thì phạt tui, mắc mớ gì phạt thằng cháu nội?” “Đúng là ông lý cùn. Ông đi xưng tội đi. Mùa chay rồi đó”. “Xưng tội với ông cha đó hả? chuyện đó của tui, bà khỏi lo”.
Cùng niềm lo lắng, chị của cô dâu đưa cho Bà Minh bức ảnh lòng thương xót, bản kinh và mời bà Minh đi đọc kinh 3 giờ chiều. Trễ hơn một tuần, mà con dâu vẫn chưa sinh. Càng lo, bà càng khẩn cầu lòng thương xót Chúa. Bà thúc giục ông: “Tui xin ông đi xưng tội đi, đọc kinh cầu nguyện cho con cho cháu, may ra mới lên được chức ông nội”. Bà cũng xin anh chị em nhóm LTX Chúa cầu nguyện cho con dâu của Bà. Thứ hai tuần thánh, trễ mười một ngày, con dâu bà Minh sinh được cháu trai. Mẹ tròn, con vuông. Cậu bé kháu khỉnh, già dặn, cứng cáp. Không có dấu hiệu nguy hiểm gì về down và sọ não, như đã tiên báo. Cả hai nhà nội ngoại mừng vui tạ ơn Lòng Thương Xót Chúa.
Chúa Giê-su đã chết đi và đã sống lại, tất cả đều do Lòng Thương xót nhân loại tội lỗi. Vậy người tội lỗi được quyền hy vọng có một cuộc sống bình an thật ở đời nầy, nếu biết mình có tội và có lòng Tín Thác. Tin vui ấy được Thánh Phê-rô xác nhận: “Nhờ việc Đức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại, Người đã tái sinh chúng ta để chúng ta hy vọng được sống”. (1Pr 1, 3).
Tạ ơn Chúa Giê-su, Lòng Thương xót của Chúa Cha.
Kính xin Thánh Nữ Faustina, và Chân Phước Gioan Phaolo II chuyển đến Thiên Chúa lời nguyện cầu của những tội nhân là chúng con đây, đang thành tâm sám hối và tín thác.
Lạy Chúa, Lời Chúa hôm nay mở ra cho chúng con thấy các vết đinh vết đòng của Đấng Sống Lại, đồng thời cũng mở ra cho chúng con nguồn ân sủng bình an từ vết đinh vết đòng đau thương ấy, là dấu chỉ tình yêu vô cùng của Chúa dành cho chúng con, những tội nhân công khai và chưa công khai. Xin cho chúng con biết mình có tội tày trời. Xin cho chúng con biết sám hối và tín thác vào Lòng Thương Xót Thứ Tha của Chúa. A men.
PM. Cao Huy Hoàng 28-2-2011