CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN – NĂM B
Chúng ta thường có thói quen đánh giá một con người theo dáng vẻ bề ngoài của họ. Quả vậy, ngày nay, nếu một người muốn vào cơ quan hành chính để liên hệ công tác mà đi xe đạp, dép lê, đội mũ cối, chắc chắn sẽ hỏng việc. Bởi vậy mà trong xã hội xuất hiện những “giám đốc” rởm, lập công ty ma, thuê xe hơi, thuê thư ký đi giao dịch để lợi dụng lòng tin và lừa đảo những ai choáng ngợp trước sự hào phóng bề ngoài của họ.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã dạy cho các môn đệ cách nhận định một con người. Trong một đoạn văn ngắn, Người đã đưa ra hai hình ảnh mâu thuẫn nhau. Một bên là những vị kinh sư xúng xính trong bộ y phục dành riêng, được người ta chào hỏi cung kính. Bên kia là người đàn bà góa bụa, chẳng ai biết đến. Cái nhìn của Đức Giêsu nhấn mạnh tới cái người ta LÀ hơn là cái người ta CÓ. Cái nhìn của Người hoàn toàn khác với quan niệm thông thường của một số người Do Thái đương thời và cũng khác cái nhìn của chúng ta. Đối với Người, của cho không quan trọng bằng cách cho. Cái nhìn của Đức Giêsu thấu hiểu sự nghèo nàn của người đàn bà góa, đồng thời Người thấu hiểu tấm lòng của Bà đối với Đền Thánh. Bà đã dâng “nhiều hơn ai hết”, bởi lẽ cùng với hai đồng tiền kẽm, bà đã dâng kèm theo tấm lòng chân thành, sự khiêm tốn và quảng đại.
Trong truyền thống Do Thái (có lẽ cũng là quan niệm của người Việt chúng ta!), những người đàn bà góa bụa phải chịu rất nhiều thiệt thòi. Họ không được tham dự những lễ nghi cộng đồng. Đôi khi sự góa bụa là nguyên cớ của những lờ lăng mạ và nguyền rủa. Những người góa bụa bị coi là đồ chúc dữ! (x. Tb 3,7-9). Lời Chúa cảnh tỉnh và mời gọi chúng hãy có cái nhìn quảng đại hơn đối với anh chị em mình. Trước mặt Chúa, mọi người đều bình đẳng. Những người góa bụa là những con người và có quyền được sống như biết bao người khác. Việc ngôn sứ Ê-li-a được đón tiếp tại nhà bà góa thành Sa-rép-ta đã chứng minh điều đó. Nhìn theo khía cạnh thế gian, một ngôn sứ đến ở nhà bà góa có thể gây biết bao tai tiếng. Ê-li-a đã vượt lên trên những quan niệm ấy để chứng tỏ những người bất hạnh càng được Thiên Chúa yêu thương. Qua sự đón tiếp quảng đại của người đàn bà góa, Thiên Chúa đã làm phép lạ cho hũ bột không vơi và thùng dầu không cạn.
Giữa các tín hữu chúng ta, vẫn còn đó biết bao nhiêu kỳ thị giữa cộng đoàn giáo xứ với những người bị coi là “ngăn trở” hoặc những người nghèo nàn bất hạnh. Giữa cộng đoàn xã hội, vẫn tồn tại những thành kiến với người nghèo, người bị nhiễm HIV, với những gia đình ly tán. Trong một số trường hợp, chính thành kiến của những người xung quanh đã xô đẩy con người xuống sâu hơn trong vũng bùn của tội lỗi.
Vâng, nếu chúng ta cùng có cái nhìn cảm thông và cũng chia sẻ nâng đỡ nhau, thì trong cuộc sống này, hũ bột của người nghèo sẽ không với, vò dầu của người bất hạnh sẽ chẳng cạn. Dầu và bột là hai thành phần chủ yếu làm nên lương thực cho người Do Thái thời xưa. Dầu và bột cũng chính là niềm tin yêu nơi cuộc sống, tin vào Chúa và yêu thương lẫn nhau.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn có cái nhìn của Chúa, cái nhìn “chạnh lòng thương” trước nỗi bất hạnh của anh chị em mình. Xin mở mắt chúng con để chúng con biết tôn trọng người khác, không phải chỉ do những gì họ CÓ mà do cái họ LÀ. Bởi lẽ những người cùng sống xung quanh chúng con cũng là anh chị em của chúng con, là con của cùng một Cha trên trời. Amen.
+Gm Giuse Vũ Văn Thiên
Giáo Phận Hải Phòng