Chúa Giêsu – Nguồn Sống Đích Thực

Chúa Nhật XIX Thường Niên B

Ga 6, 41-51

Ở Chúa nhật trước, chúng ta thấy dân chúng kéo đến với Chúa Giêsu không vì mong muốn khám phá Chân lý, khám phá con người Giêsu cũng như những lời giáo huấn của Người mà chỉ vì mong được ăn uống no nê, mong được hưởng thụ cho sướng tấm thân. Lần đó, Chúa Giêsu đã dẫn họ đến với một thứ bánh không hề hư nát là Bánh Trường Sinh. Muốn có bánh đó thì điều kiện tiên quyết là “phải làm những gì Thiên Chúa muốn và tin vào Đức Kytô” (Ga 6, 29). Đến Chúa nhật này, chúng ta thấy người Dothái bắt đầu xầm xì thắc mắc về những dẫn giải của Chúa Giêsu. Lời của người này sao mà khó nghe quá! Không nản chí, Chúa Giêsu tiếp tục giảng giải cho họ về việc Người chính là Bánh Hằng Sống.

Thói xầm xì nhỏ to những chuyện khó ưa có thể nói là căn bệnh thâm căn cố đế của con người. Nhưng, để được lưu vào sử sách, người Dothái có lẽ phải đứng vào hàng “top ten”. Thật vậy, trong lịch sử thời Xuất hành, dân này đã nhiều lần xầm xì bất mãn. Bị đói : xầm xì; bị khát : càu nhàu; giặc giã, tai ương: trách móc, lẩm bẩm kêu ca (x. Xh 15,24; 16,2; 17,3; Ds 16,2; 20,4). Nay, thời Chúa Giêsu, họ cũng rơi vào căn bệnh “cha nào con ấy”. Ông này chẳng phải là, là, là… mà sao lại, lại, lại… Thế đấy! Căn bệnh này luôn tiềm ẩn trong lòng người và nó ảnh hưởng rất lớn đến suy nghĩ của những ai dám coi thường nó.

Thắc mắc của người Dothái chỉ là thắc mắc, xầm xì của “người trần mắt thịt”, chỉ xem Chúa là một người bình thường, sống và sinh hoạt như họ không hơn không kém. Chúa Giêsu mạc khải cho họ về con người Thần linh của Người. “Chả ai đến được với tôi nếu Chúa Cha không lôi kéo, và tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết”. Nói cách một cách nôm na, điều ấy – bánh Hằng sống – làm sao người phàm trần có thể hiểu được nếu như Chúa Giêsu không mạc khải và Thiên Chúa không lôi kéo mời gọi. Vì thế, việc người Dothái xầm xì cũng là việc dễ hiểu.

Chúa Giêsu đến để mạc khải cho họ một thứ Bánh Trường Sinh. Thứ bánh này không phải như Manna xưa cha ông họ đã ăn và đã chết. Bánh Trường Sinh này chính Chúa Giêsu, bánh chính hiệu của Chúa Cha, ai ăn sẽ được sống đời đời. Chúa Giêsu quả quyết như vậy và chúng ta cũng xác tín mạnh mẽ như thế.

Bánh Hằng Sống chính là TIN vào Chúa Giêsu. “Ai tin thì được sống đời đời”. Chính vì Tin vào Chúa Giêsu, mà Bánh hằng sống – qua bí tích Thánh Thể- được Giáo hội long trọng cử hành mỗi ngày trên toàn thế giới, qua đôi tay của các vị Tư tế, để trở nên nguồn linh dược thần linh nuôi sống nhân trần. Chính vì Tin vào Chúa Giêsu, hai ngàn năm qua, nguồn linh dược thần linh này trở nên nguồn lương thực độc nhất vô nhị với đầy đủ hương vị thích hợp cho mọi người, bất kể họ là ai, thuộc chủng tộc, mầu da nào, hay khác biệt về phong tục tập quán, tất cả đều Tin và chia sẻ nguồn linh dược thần diệu này mà không chút nhàm chán.

Bánh Hằng Sống là ĐẾN với Chúa Giêsu. “Chẳng ai đến được với tôi…”; “Ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha thì đến với tôi”. Đến với Chúa Giêsu, sức hấp lực này dĩ nhiên không như những người Dothái đã làm – nghĩa là đến với Người chỉ để được ăn no mà thôi. Không! Chúng ta không đến với Chúa Giêsu chỉ vì những cái lợi tạm thời chóng qua, mau hư nát mà tìm đến với những giá trị mang ơn cứu độ, có giá trị vĩnh hằng. Đến với Chúa Giêsu, chúng ta ao ước được lắng nghe Lời Hằng sống và mong được lãnh nhận lương thực thần linh nuôi dưỡng linh hồn. Và, đến với Chúa Giêsu qua bí tích Thánh Thể, chúng ta tin rằng sẽ được cùng với Người chiêm ngưỡng trước cuộc sống mai sau.

Bánh Hằng Sống chính là THỊT Chúa Giêsu. “Tôi là Bánh Hằng Sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời”. Vâng, không ai trong chúng ta hoài nghi về mầu nhiệm tuyệt vời này. Chúa Giêsu đã trở nên người phàm như chúng ta và giờ đây, chính thân xác ấy lại trở nên nguồn thần linh vô giá nuôi sống nhân trần. Mầu nhiệm Tình yêu này sẽ mãi là mầu nhiệm độc nhất vô nhị, khiến cho chúng ta một khi đã lãnh nhận thì mãi mãi vẫn còn khao khát được lãnh nhận nhiều hơn nữa.

Tạ ơn Chúa đã nuôi dưỡng chúng ta không chỉ bằng Lời mà còn bằng chính Bánh Hằng sống từ trời. Xin cho mỗi người chúng ta biết đón nhận Lời và Bánh nguồn sống ấy trong tâm tình cảm tạ tri ân, đồng thời biết chuẩn bị tâm hồn thật sốt sắng và tinh tuyền để có thể đón nhận nguồn hồng ân vô giá này cách xứng hợp.

Lm Jos. Phạm Ngọc Ngôn, Csjb