Chúa Nhật 16 Thường Niên : Thiên Chúa Luôn Tôn Trọng Tự Do Con Người (Mat-thêu 13, 24-43)

Xin Chúa cho chúng con biết sử dụng tự do của mình để làm lành, lánh dữ…

Một vấn nạn lớn nổi lên trong tâm trí nhiều người: tại sao Chúa không quét sạch những phường tội lỗi và hung ác khỏi mặt đất nầy? Tại sao Thiên Chúa cứ để họ ung dung sống trong tội ác và tiếp tục gây ra chiến tranh, khủng bố, áp bức, bất công? Chúa cứ việc quét sạch những kẻ gian ác là thế giới sẽ được hoà bình và nhân loại sẽ được hạnh phúc. Đó chẳng phải là một giải pháp đơn giản để tái lập hoà bình ổn định cho thế giới đó sao?

Để trả lời cho vấn nạn nầy, Chúa Giê-su kể dụ ngôn sau:

“Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.  Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: “Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?” Ông đáp: “Kẻ thù đã làm đó!”

Qua dụ ngôn trên, Chúa Giê-su tỏ cho biết rằng Thiên Chúa là Đấng tốt lành và chính Người đã tạo nên mọi điều thiện hảo trên thế giới, nhưng kẻ nghịch của Thiên Chúa là ma quỷ lại tìm cách gieo mầm giống xấu vào lòng dạ con người và từ mầm giống xấu xa ấy, sự dữ lan tràn khắp thế gian.

Cỏ lùng trong ruộng mọc lên lấn lướt lúa non thế nào thì mầm giống xấu do ma quỷ gieo vào lòng người cũng bùng lên cách nguy hại như thế.

Thế rồi, theo dụ ngôn trên, “Đầy tớ thưa với chủ: “Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không?” Ông đáp: “Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi.”

Như những người tôi tớ, sau khi thấy cỏ lùng mọc lên lấn át lúa non, đã nài xin chủ ruộng cho diệt cỏ để bảo vệ lúa, nhiều người trong chúng ta cũng ước mong Thiên Chúa dùng quyền lực của mình để quét sạch phường gian ác khỏi thế giới nầy, để nhân loại được sống trong hoà bình an lạc.

Nhưng làm như thế là tước đoạt tự do con người. Thiên Chúa đã ban cho con người có tự do và Người tôn trọng tự do đó đến cùng.

Chỉ có con người mới có tự do

Thú vật không có tự do để lựa chọn điều tốt hay tránh điều xấu, chúng chỉ thực hiện mệnh lệnh của bản năng và hoàn toàn bị bản năng khống chế.

Nơi con người, dù bản năng cũng mãnh liệt không kém, nhưng con người có thể dùng tự do của mình để khước từ những mệnh lệnh của bản năng, sống vượt lên bản năng và những lôi cuốn đê hèn. Con người có thể tuyệt thực bên cạnh mâm cỗ thịnh soạn được dọn ra cho mình, trong khi thú vật không thể làm được điều đó vì bản năng sinh tồn đòi buộc chúng phải ăn khi đói.

Con người có thể tuyệt dục dù có thừa cơ hội để thực hiện bản năng truyền sinh; nhưng nơi thú vật, bản năng truyền sinh hoàn toàn chế ngự chúng.

Khi con người biết dùng tự do của mình để chế ngự bản năng, làm chủ bản thân và thực hành điều thiện, thì con người trở nên cao cả và đáng kính. Nhưng khi con người để cho bản năng lấn lướt lương tri, cam thân làm nô lệ cho bản năng hư hèn hoặc dùng tự do để chọn làm điều xấu, con người đánh mất phẩm giá cao cả của mình.

Thiên Chúa tôn trọng tự do con người 

Thiên Chúa không tước đoạt tự do con người, vì như thế là biến họ thành người máy.

Thiên Chúa không tước đoạt tự do con người vì như thế con người chẳng khác gì thú vật.

Thiên Chúa không tước đoạt tự do con người vì khi con người còn tự do và dùng tự do để chọn lựa sống tốt, họ trở thành những con người cao cả, đáng nể trọng.

Vì thế, Thiên Chúa không bao giờ tước đoạt tự do con người cho dù con người dùng tự do của mình để gây ra điều ác đối với đồng loại cũng như để phỉ báng Thiên Chúa là Đấng tạo dựng và thông ban tự do cho mình.

Thiên Chúa để cho người tội lỗi có thời cơ sám hối

Nhưng nói thế không có nghĩa là Thiên Chúa làm ngơ để mặc loài người đi vào con đường lầm lạc. Thực ra, Người luôn dùng Tin Mừng và giáo huấn để soi sáng, để cảm hoá, để cảnh tỉnh con người và kiên nhẫn chờ đợi họ hồi tâm quay lại đường lành: “Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi.”

Cầu nguyện

Lạy Chúa, Chúa đã ban cho chúng con tự do vì chỉ khi có tự do, chúng con mới thật sự là người, mới xứng đáng là hình ảnh của Chúa.

Chúa cũng không bao giờ tước đoạt tự do mà Chúa đã thông ban cho chúng con vì không muốn chúng con sống như người máy hay như thú vật.

Xin cho chúng con biết sử dụng tự do của mình để làm lành, lánh dữ, nhờ đó chúng con làm cho mình trở thành người thật sự tự do và có phẩm chất cao đẹp.

Linh mục Inhaxiô Trần Ngà

nguồn kinhthanhvn.org