Is 9,2-7; Tt2,11-15; Lc2,1-14
Đối với đa số người công giáo cũng như người không công giáo, thì Giáng sinh là mùa hân hoan vui mừng, với những khung cảnh trang hoàng lộng lẫy trong nhà, cũng như bên ngoài: Những hang đá máng cỏ, những cây sinh nhật trông đẹp mắt, cũng như nhạc Giáng sinh vui làm rộn lòng người. Tới mùa Giáng sinh, các tiệm đua nhau trang hoàng để mong thu hút khách hàng. Người ta nô nức gửi thiệp Giáng sinh, quả Giáng sinh và chúc mừng nhau bằng những lời lẽ tốt đẹp. Trong những nước có chiến tranh, thì mỗi mùa Giáng sinh đến, các phe nhóm giao chiến thường đồng ý buông súng để mừng Giáng sinh.
Tuy nhiên cái bối cảnh xung quanh việc Chúa sinh ra, cái cách thế của việc Chúa giáng trần, là những mâu thuẫn và nghịch lý. Tại sao Chúa lại chọn sinh ra bởi một cô gái quê vô danh tiểu tốt thay vì chọn sinh ra bởi một công chúa thuộc hoàng tộc giàu sang phú quí? Tại sao người được chọn làm cha nuôi Đấng cứu thế chỉ là một bác thợ mộc tầm thường? Tại sao Chúa lại không chọn sinh ra ở cung điện nhà vua, mà lại chọn sinh ra ở hang bò lừa? Tại sao Chúa lại không chọn sinh ra ở thủ đô Giêrusalem huy hoàng tráng lệ, mà lại chọn sinh ra ở làng Bê-lem nhỏ bé? Còn nhiều mâu thuẫn khác trong đời sống công khai của Đấng cứu thế. Thực tế thì cả đời sống của Chúa cứu thế là những mâu thuẫn.
Ta tự hỏi tại sao Thiên Chúa lại chọn những nhân vật tầm thường như vậy? Vào cái thời ngay trước Đấng cứu thế giáng sinh, nhiều phụ nữ Do thái mơ ước địa vị làm mẹ Đấng cứu thế. Trong khi đó một cô gái quê đã đính hôn nhưng khấn hứa giữ mình đồng trinh, thì lại được chọn làm mẹ Đấng cứu thế.
Và như vậy thì việc chọn trinh nữ Maria để làm mẹ Đấng cứu thế là để làm trọn lời tiên tri Isaiah đã loan báo: Này đây một trinh nữ sẽ thụ thai, và sinh hạ một con trai, và tên con trẻ sẽ được gọi là Em-ma-nu-en, nghĩa là Thiên Chúa-ở-cùng chúng ta (Is 7,14)
Còn cha nuôi của Chúa tuy là bác thợ mộc tầm thường, nhưng thuộc dòng dõi Đa-vít. Thánh Giuse còn là một người công chính, đầy lòng tin và có tinh thần trách nhiệm, biết lo săn sóc cho gia đình Thánh gia.
Lý do Chúa chọn sinh ra ở Bê-lem, một làng nhỏ bé thay vì sinh ra tại thủ đô Giê-ru-sa-lem cũng là để ứng nghiệm lời tiên tri: Hỡi Bê-lem, ngươi nhỏ bé nhất trong trăm ngàn phần đất Giu-đa, nhưng nơi ngươi sẽ xuất hiện một Đấng thống trị Israel, Đấng cứu tinh nhân loại (Mk 5,11). Ngày nay vẫn nhỏ bé, nhưng đã trở thành nơi thánh địa và thân yêu của hàng triệu người Ki-tô giáo. Nếu có dịp đi thăm viếng Bê-lem, nhóm của bạn có thể tụ họp để hát lên bài Giáng sinh hầu gợi lên bầu khí sinh nhật.Chắc không ai thắc mắc khó chịu vì họ và bạn cùng đang ở trong nơi thánh. Người ta còn có thể hiệp ý với bạn trong tinh thần và trong lời cầu nguyện, nhất là nếu bạn hát bài mà người ta quen điệu nhạc như Đêm Thánh Vô Cùng chẳng hạn.
Một sự tầm thường khác là những người đến mừng sinh nhật đầu tiên của Đấng cứu thế là các mục đồng tầm thường và chất phác. Chính trong những cái tầm thường tại Bê-lêm lại chứa đựng một mầu nhiệm cao siêu: Con Thiên Chúa đã nhập thể làm người để cứu nhân độ thế. Chính vì thế mà thiên thần Chúa đã loan báo: Hôm nay, Chúa Ki-tô, Đấng Cứu thế đã sinh ra cho các ngươi trong thành David, và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các người sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt trong máng cỏ (Lc 2,11-12). Còn nơi lập nghiệp của Chúa cũng chỉ là phố nhỏ Nazareth để ứng nghiệm lời Thánh Kinh: Người sẽ được gọi là người Nazareth.
Như vậy, ta thấy đường lối của Chúa là đường lối tầm thường, bé nhỏ. Chúa chọn một cô gái tầm thường để làm mẹ, bác thợ mộc tầm thường để làm cha nuôi. Chúa chọn sinh ra nơi hang bò lừa tại làng nhỏ bé, sinh sống tại Nazareth nhỏ bé….
Như vậy là để người ta dễ tìm đến với Chúa. Như vậy để đi tìm Chúa, ta cũng phải tìm sống đường lối bé nhỏ hèn mọn của Chúa. Nếu không ta sẽ không tìm thấy Chúa. Chính chúa đã xác định cái đường lối của Người cho các môn đệ: “Lạy Cha là Chúa trời đất, con xưng tụng Cha, vì Cha đã biểu lộ nhưng mầu nhiệm Nước trời cho những người khiêm tốn và hèn mọn”. (Mt 11,25)
NS Dân Chúa Mỹ Châu
Lm. Trần Bình Trọng, USA