Dưới đây là bản dịch Diễn từ của ĐTC Bênêđictô XVI trong Lễ Đón Chào tại Phi Trường Quốc Tế Antonio Maceo, Santiago de Cuba, Thứ Hai ngày 26 tháng 3, 2012
* * *
Thưa Tổng Thống,
Quý Hồng Y và Huynh Đệ Giám Mục thân ái,
Quý Vị Hữu Trách,
Các Thành Viên Của Ngoại Giao Đoàn, Thưa Quý Vị,
Dân Chúng Cuba thân mến,
Thưa Tổng Thống, tôi xin cảm ơn ngài vì sự đón tiếp và những lời ân cần của ngài, bằng những lời ấy ngài đã chuyển trao những cảm tình kính trọng của chính phủ và dân chúng Cuba đến người kế vị Thánh Phêrô. Tôi chào đón các nhà chức trách dân sự hiện diện nơi đây, cũng như các thành viên của ngoại giao đoàn. Tôi thân ái chào mừng Chủ tịch Hội Đồng Giám Mục, Đức Tổng Giám mục Dionisio Guillermo García Ibanez của Santiago de Cuba, Đức Hồng Y Jaime Ortega y Alamino, Tổng Giám Mục Havana, cùng các huynh đệ Giám Mục Cuba khác của tôi, và tôi đảm bảo với họ sự gần gũi tinh thần sâu xa của tôi. Cuối cùng, tôi chân thành chào đón tất cả các tín hữu của Hội Thánh Công Giáo tại Cuba, dân chúng thân yêu của hòn đảo xinh đẹp này, và tất cả mọi người Cuba dù ở bất cứ nơi nào. Anh chị em luôn luôn hiện diện trong trái tim và lời cầu nguyện của tôi, đặc biệt là trong những ngày trước thời điểm dự liệu trước của chuyến viếng thăm anh chị em lần này của tôi, có được là nhờ ân sủng và sự nhân lành của Thiên Chúa. Được đứng ở đây giữa anh chị em, tôi không thể không nhắc lại chuyến viếng thăm Cuba lịch sử của vị tiền nhiệm của tôi, Chân Phước Gioan Phaolô II, người đã để lại một dấu không thể xóa nhòa được trong linh hồn của tất cả mọi người Cuba. Đối với nhiều người, dù là tín hữu hay không, gương sáng và giáo lý của ngài là một hướng dẫn quang minh cho cuộc sống cá nhân và hoạt động công cộng của họ trong việc phục vụ lợi ích chung của dân tộc. Chuyến viếng thăm hòn đảo này của ngài như một luồng không khí trong lành nhẹ nhàng đem lại sức mạnh mới cho Hội Thánh tại Cuba, làm thức dậy trong nhiều người một ý thức đổi mới về tầm quan trọng của đức tin và làm cho họ hứng khởi mở tâm hồn mình ra với Đức Kitô, đồng thời đốt lên niềm hy vọng của họ và khích lệ ước mong làm việc một cách không sợ hãi cho một tương lai tốt đẹp hơn. Một trong những thành quả quan trọng của chuyến viếng thăm ấy là việc khai trương một giai đoạn mới trong mối quan hệ giữa Hội Thánh và Nhà Nnước Cuba, trong một tinh thần hợp tác và tin tưởng mới, mặc dù cỏn nhiều lãnh vực mà trong đó tiến bộ nhiều hơn có thể thực hiện được và phải được thực hiện, đặc biệt là về đóng góp xã hội không thể thiếu được mà tôn giáo được mời gọi thực thi cho cuộc sống xã hội
Tôi vui mừng được chia sẻ niềm vui của anh chị em khi anh chị em mừng kỷ niệm 400 năm tìm thấy thánh tượng Đức Mẹ Bác Ái ở Cobre El. Ngay từ ban đầu, Mẹ đã hiện diện rất nhiều trong cuộc sống cá nhân của người Cuba cũng như trong các biến cố lớn của đất nước, đặc biệt là từ ngày độc lập, vì Mẹ được tất cả mọi người tôn vinh là Mẹ thật của dân Cuba. Việc sùng kính “Virgen Mambisa” [Đức Mẹ ở Mambisa] đã nâng đỡ đức tin và khích lệ việc bảo vệ và phát huy tất cả những gì đem lại phẩm giá cho điều kiện sống ủa con người và những quyền căn bản của họ, và tiếp tục làm như vậy hôm nay với sự sức mạnh lớn lao hơn bao giờ hết, tạo thành chứng từ hữu hình cho thành quả của việc rao giảng Tin Mừng trong những vùng đất này, và cho gốc rễ Kitô giáo sâu xa là điều hình thành căn tính sâu sắc nhất của linh hồn người Cuba. Theo những bước chân của vô số khách hành hương từ nhiều thế kỷ, tôi cũng muốn đi đến El Cobre để quỳ dưới chân Mẹ Thiên Chúa, để cảm tạ Mẹ vì sự quan tâm mà Mẹ dành cho tất cả con cái Cuba, cùng xin Mẹ hướng dẫn tương lai của quốc gia yêu quý này trong những con đường công bằng, tự do, hoà bình và hoà giải. Tôi đến Cuba như một khách hành hương của bác ái, để củng cố anh chị em tôi trong đức tin và bồi dưỡng họ trong đức cậy được phát sinh từ sự hiện diện của tình yêu Thiên Chúa trong cuộc sống chúng ta. Tôi mang trong trái tim tôi những khát vọng chính đáng và những ước muốn hợp pháp của tất cả mọi người Cuba, dù ờ bất cứ nơi nào, những đau khổ và những niềm vui của họ, những quan tâm và những ao ước cao quý nhất của họ, của người trẻ và người già, của các thiếu niên và trẻ em, của bệnh nhân và công nhân, của tù nhân và gia đình họ, cùng của những người nghèo và những người thiếu thốn.
Nhiều nơi trên thế giới ngày nay đang trải qua một thời kỳ đặc biệt khó khăn về kinh tế, là điều mà nhiều người coi như là một phần của một cuộc khủng hoảng tinh thần và đạo đức sâu xa, đã để lại cho nhân loại một sự trống rỗng về các giá trị và không có khả năng tự vệ trước các tham vọng và ích kỷ của những quyền lực nào đó, là những quyền lực không mấy quan tâm đến những ích lợi thật sự của cá nhân và gia đình. Chúng ta không còn có thể tiếp tục đi theo cùng một đường hướng văn hóa và đạo đức, là đường hướng đã gây ra tình trạng đớn đau mà nhiều người đang phải chịu. Mặt khác, tiến bộ thật sự đòi phải có một nền đạo đức chú trọng đến con người và kể đến những nhu cầu sâu thẳm nhất của con người, đặc biệt là chiều kích tâm linh và tôn giáo. Trong tâm trí nhiều người, con đường như thế là chấp nhận một điều chắc chắn hơn bao giờ hết rằng việc hồi sinh của xã hội đòi hỏi phải có những người nam nữ ngay thẳng, với những xác tín vững vàng, với những giá trị cao quý và mạnh mẽ, là những người sẽ không bị thao túng bởi những quyền lợi mơ hồ, cùng là những người tôn trọng bản tính không thay đổi và siêu việt của con người. Các bạn thân mến, tôi tin chắc rằng Cuba, ở thời điểm đặc biệt quan trọng này trong lịch sử của nó, đã và đang kỳ vọng vào tương lai, và như thế cố gắng đổi mới và mở rộng những chân trời của mình. Sự giúp đỡ tuyệt vời trong công việc khó khăn này sẽ là di sản các giá trị tinh thần và đạo đức, là những điều đã tạo thành căn tính thật sự của quốc gia, và nổi bật trong việc làm và cuộc đời của nhiều tiền nhân tổ phụ của quốc gia, như Chân Phước José Olallo y Valdés, Đấng Tôi Tớ Chúa Félix Varela, và danh nhân Martí José. Về phần mình, Hội Thánh cũng đã tận tâm góp phần trong việc vun trồng những giá trị ấy qua sứ vụ mục vụ quảng đại và vị tha của mình, và tiếp tục sự cam kết của mình là sẽ làm việc không mệt mỏi để phục vụ tất cả mọi người Cuba một cách tốt hơn nữa.
Tôi nguyện xin Chúa chúc lành dồi dào cho đất này và con cái của nó, đặc biệt là những người đang cảm thấy bị thiệt thòi, bị loại trừ và tất cả những người đau khổ về thể xác hoặc tinh thần. Đồng thời, tôi cầu xin rằng, qua lời chuyển cầu của Đức Mẹ Bác Ái của Cobre El, Ngài sẽ ban cho tất cả mọi người một tương lai đầy hy vọng, đoàn kết và hòa hợp. Cảm ơn anh chị em.
Phaolô Phạm Xuân Khôi