HÃY CẦU CHO ƠN GỌI-

“Thiên Chúa đã chứng tỏ tình yêu của Ngài đối với nhân loại đang lúc học còn là tội nhân,” Thánh Phaolô xác quyết như thế.

Thử hỏi có ai đã liều chết cho kẻ thù hay người phản bội. May ra mới có chuyện người ta dâng hiến đời mình cho một lý tưởng hay hy sinh sự sống cho một nhân vật đáng kính đáng yêu. Chứ có ai lại hủy mình cho các tội đồ. Ấy thế mà, vì yêu thương, Thiên Chúa đã làm công việc không tưởng đó. Ngài hiến dâng Người Con duy nhất là Đức Giêsu để chuộc lại sự sống cho toàn nhân loại – những kẻ đóng đinh Con Thiên Chúa.

Yêu người “không đáng yêu” là tình yêu đi đến tận cùng. Yêu nên bất chấp lầm lỗi thiếu xót. Yêu nên mở ngỏ cho phong phú kiện toàn. Tình yêu đó không chỉ được tỏ bày trên thập giá, nhưng đã bàng bạc trong mọi ngày đời của Đức Giêsu. Việc kêu gọi và chọn lựa các tông đồ tiên khởi là một minh chứng điển hình.

Mười hai tông đồ là 12 con người bất toàn, thậm chí có người còn phạm trọng tội. Thế nhưng Đức Giêsu đã kêu gọi và tiếp nhận họ vào chương trình chuyển trao tình yêu Thiên Chúa đến cho mọi người.

Phêrô là người có tính khí nóng nảy bộp chộp khác thường. Khi thì kiên vững như đá, nhưng có lúc lại mềm nhão hơn bùn. Hôm thì thề quyết theo Chúa đến cùng, nhưng có ngày lại quá run sợ mà chối phăng.

Giacôbê và Gioan, con của Giêbêđê là những người nóng nảy. Họ từng xin Chúa cho lửa trời xuống thiêu sạch bọn người Samari hổn láo. Không những thế hai ông còn mang ít nhiều tham vọng riêng tư, muốn được ngồi nơi những vị trí tốt nhất trong vương quốc của Đức Kitô, khiến cho xung đột nảy sinh trong hàng ngũ tông đồ.

Matthêô xuất thân từ tầng lớp bị xã hội khinh khi ghét bỏ, một người bị xếp đồng hàng với gái điếm vì bán mình làm kẻ thâu thuế cho ngoại bang.

Simon nhiệt thành là người thuộc phái Zealot, đang âm mưu lật đổ chính quyền đô hộ Rôma để dành lại độc lập tự do cho dân tộc, bất chấp thủ đoạn, miễn sao đạt được mục đích chính trị là sách lược của phái Zealot. Ấy là chưa nói đến Giacôbê con của Anphê và Thađêô là những người dễ có khuynh hướng cực đoan quá khích.

Tôma thì cứng lòng. Khó tin tưởng một ai. Điều gì cũng đòi phải có chứng minh hẳn hoi, chứ “trăm nghe không bằng mắt thấy”. Còn Giuđa Iscariot, bên ngoài rất thanh liêm ngay chính, nhưng bên trong đầy tham lam thủ đoạn, sẵn sàng phản bội để tìm kiếm lợi riêng.

Những con người thiếu sót, lầm lỗi là thế nhưng Đức Giêsu lại triệu tập để trao cho họ một sứ mạng lớn lao. Như thế, không phải chỉ có những ai hoàn hảo, đầy tài năng mới được mời gọi, và không phải khi nào tự thấy xứng đáng, tôi mới lên tiếng đáp trả. Nhưng đúng hơn, tình yêu Thiên Chúa đón nhận tất cả, dù là con người tầm thường yếu đuối, miễn sao tôi có được tâm hồn rộng mở cho ơn Ngài.

“Lúa chín thì nhiều mà thợ gặt lại ít” (Mt 9,37). Lúa đã chín, mùa gặt đã về! Đây là thời kỳ hân hoan. Giọng ca tiếng cười sẽ vang lên khắp cánh đồng. Thế nhưng, lúa đầy đồng mà thợ gặt lại thiếu. Đức Giêsu xác định công việc nhiều lắm và cần người cộng tác biết bao! Nhưng cộng tác thế nào?

“Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa” (Mt 9,38). Thế ra, cầu nguyện là việc làm trước nhất của tiến trình “gặt lúa”. Người khởi sự cầu nguyện cho ơn gọi chính là người thợ gặt đầu tiên mà Thiên Chúa có được cho cánh đồng bao la của Ngài.

Một tác giả nhận định rằng: “Khủng hoảng của ơn gọi thực ra chỉ là khủng hoảng của đời sống cầu nguyện”. Không cầu nguyện sẽ không có ơn gọi. Khi cộng đoàn hay gia đình sa sút việc cầu nguyện, hạt giống ơn gọi sẽ không thể nảy sinh, nếu không nói là sẽ chết dần chết mòn. Thế nên, bạn hãy xin, và đó là điều Thiên Chúa muốn.

Thiên Chúa cần con người cộng tác, nhưng để trở nên kẻ cộng tác chân chính, người ta lại phải cầu xin Thiên Chúa. Đây là mối liên hệ song phương giữa Thiên Chúa và con người trong tiến trình tuôn đổ và đón nhận ơn cứu độ. Thiên Chúa rất cần, nhưng con người phải xin. Xin để thấy được việc cộng tác với Đức Giêsu, rao giảng Tin Mừng cho tha nhân, là một ơn vô cùng cao quí. Nếu mọi cộng đoàn xứ đạo hay các gia đình khởi sự cầu xin cho ơn gọi, thợ gặt sẽ đến và mùa gặt sẽ thành công.

Trước khi kêu gọi các tông đồ, Đức Giêsu đã cầu nguyện suốt đêm trên núi, không phải chỉ cho công việc tuyển mộ nhưng còn cho cả người được tuyển mộ, cầu cho những tâm hồn thiếu xót bất toàn và tội lỗi biết quảng đại mở rộng cho tình Chúa.

Như thế cầu nguyện cho ơn gọi cũng có nghĩa là cầu nguyện cho người được gọi. Khi cầu nguyện cho người được gọi là khởi sự cảm thông và cộng tác vào sứ vụ mở mang Nước Trời.

Thay vì làm thui chột bao hạt giống ơn gọi trong gia đình xứ đạo qua thái độ chỉ trích, nói xấu người được gọi thiết tưởng tôi nên cầu nguyện, xây dựng, và đỡ nâng. Có như thế, hạt giống sẽ hình thành, lòng khát khao dấn thân sẽ nảy sinh, chờ đợi ngày lớn lên mang lại hoa trái thơm ngon cho khắp nơi.

Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Một mình tôi không thể cắt hết lúa trên cánh đồng, nhưng chắc chắn hẳn cánh đồng sẽ còn sót lại nhiều gié lúa vàng vì thiếu phần đóng góp của tôi. Biết chân thành cầu nguyện và quảng đại hy sinh cho ơn gọi là tôi đã bắt đầu gieo rắc hoa trái yêu thương cho thế giới và mang lại niềm vui ơn cứu độ cho muôn người.

Lm. Phêrô Bùi Quang Tuấn DCCT