Thứ Sáu Tuần 27 TN1, Năm lẻ.
Bài đọc: Joe 1:13-15, 2:1-2; Luke 11:15-26.
Làm việc gì con người cũng phải chuẩn bị thì mới có thành công được; nếu không chịu chuẩn bị, thất bại chắc chắn sẽ xảy ra. Việc càng lớn đòi hỏi con người càng phải chuẩn bị kỹ càng hơn. Đức Kitô luôn khuyên bảo các môn đệ phải biết tỉnh thức và chuẩn bị sẵn sàng cho Ngày Chúa đến lần thứ hai.
Các Bài Đọc hôm nay dạy mọi người phải luôn biết chuẩn bị. Trong Bài Đọc I, tiên-tri Joel kêu gọi toàn thể con cái Israel, từ tư tế đến dân chúng, phải rúc tù và long trọng tuyên bố mùa chay thánh để chuẩn bị đón Ngày mà Đấng Thiên Sai sẽ đến. Trong Phúc Âm, vì không chịu chuẩn bị nên một số người chẳng những không nhận ra Chúa Giêsu khi Ngài trục xuất một quỉ câm, lại còn mạ lỵ Ngài “dùng quyền năng của quỉ vương Beelzebul mà trừ quỉ.” Chúa Giêsu cũng cảnh cáo các môn đệ phải luôn biết chuẩn bị tâm hồn cho có Chúa; nếu không, quỉ thần sẽ kéo đến ngày càng nhiều và tình trạng tâm hồn sẽ càng ngày càng bi đát hơn.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Ôi, Ngày đáng sợ thay! Ngày của Đức Chúa quả đã gần kề!
1.1/ Hãy chuẩn bị cho Ngày Thiên Chúa đến: Sách tiên-tri Joel được viết sau Thời Lưu Đày (khoảng 400-350 BC). Đây là thời gian mà truyền thống Do-thái, dựa vào lời sấm của các tiên-tri, tin Ngày Đấng Thiên Sai sắp tới để tiêu diệt tất cả các quốc gia dám gây chiến với Israel, và lên ngôi cai trị họ. Để chuẩn bị cho Ngày trọng đại này, họ phải làm hai việc:
(1) Long trọng tuyên bố mùa chay thánh bắt đầu: Tiên-tri Joel truyền lệnh của Thiên Chúa: “Hãy ra lệnh giữ chay thánh, công bố mở cuộc họp long trọng, triệu tập các cụ già và toàn thể cư dân trong xứ tại Nhà Đức Chúa, Thiên Chúa các ngươi. Hãy kêu lên Đức Chúa.” Hàng năm, Giáo Hội cũng dùng những lời này trong ngày Thứ Tư Lễ Tro, để kêu gọi các tín hữu biết ăn năn và chuẩn bị tâm hồn để chuẩn bị đón Ngày Chúa đến lần thứ hai.
(2) Các việc phải làm trong mùa chay thánh: “Hỡi các tư tế, hãy mặc áo vải thô mà than van kêu khóc! Rú lên đi, hỡi những người phục vụ bàn thờ! Hãy đến, mặc áo vải thô mà thức suốt đêm, hỡi những người phục vụ Thiên Chúa.” Việc ăn chay, hãm mình, và cầu nguyện là ba việc phải làm để chuẩn bị đón chờ Ngày Chúa đến.
1.2/ Ngày của Thiên Chúa đến là Ngày đáng sợ: Truyền thống Do-thái tin Đấng Thiên Sai sẽ đến trong uy quyền; nhưng trước khi lên ngôi cai trị, Ngài sẽ thanh luyện và phán xét tất cả mọi người: con cáiIsraelcũng như các dân ngoại. Đó là lý do mà con cáiIsraelphải chuẩn bị tâm hồn. Tiên-tri Joel báo trước cho họ biết về Ngày này như sau: “Ôi, ngày đáng sợ thay! Ngày của Đức Chúa quả đã gần kề! Ngày sẽ đến tựa cơn tàn phá do lệnh Đấng Toàn Năng… Run lên đi, mọi cư dân trong xứ, vì Ngày của Đức Chúa sắp đến rồi, Ngày ấy đã kề bên. Ngày tối tăm u ám, Ngày mây mù tối đen.”
Sự kinh hoàng của Ngày này được tiên-tri Joel và các tiên-tri khác mô tả như: mặt trời, mặt trăng và các tinh tú sẽ không còn chiếu sáng; nạn châu chấu sẽ tiêu diệt mùa màng khiến con người không còn của ăn; chiến tranh sẽ xảy ra khắp nơi trên địa cầu … Sau cùng, chỉ những người công chính mới sống sót, và được sống hòa bình và hạnh phúc với Đấng Thiên Sai đến muôn đời.
2/ Phúc Âm: Nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến.
2.1/ Lòng ghen tị của con người: Khi chứng kiến Chúa Giêsu trục xuất quỉ ra khỏi người câm, đa số dân chúng đều kính sợ; nhưng trong số đó có mấy người lại bảo: “Ông ấy dựa thế quỷ vương Beelzebul mà trừ quỷ.” Đây là một lời tố cáo của những người ghen tị, khi thấy mình không làm được những gì người khác làm; họ tìm bất cứ một lý do nào, cho dù là vô lý, để giảm giá trị hành động tốt đẹp của người khác. Biết được tư tưởng ghen tị của họ, Chúa Giêsu vạch trần sự sai trá của lời tố cáo bằng hai chứng minh:
(1) Chia rẽ là tự hủy diệt: Để có thể tồn tại, con người cần đoàn kết với nhau; nếu con người chia năm xẻ bảy, họ sẽ bị tiêu diệt. Chúa Giêsu hỏi họ: ”Nếu Satan cũng tự chia rẽ chống lại chính mình, thì nước nó tồn tại sao được?” Satan phải bênh vực đồng bọn của mình; vì nếu Satan chống lại đồng bọn, làm sao vương quốc nó tồn tại được. Vì thế, điều họ tố cáo Chúa Giêsu dựa thế Beelzebul mà trừ quỷ là không hợp lý.
(2) Nhiều người Do-thái cũng trừ được quỉ: Truyền thống Do-thái từ thời Solomon tin họ có thể xua đuổi quỉ bằng cách đốt hoa cỏ và các cơ quan súc vật. Khói hương bay lên sẽ làm quỉ xuất khỏi người bị ám. Một trường hợp dẫn chứng là khi sứ thần Raphael bảo Tobia đốt tim và gan cá để đuổi quỉ ra khỏi Sarah trong đêm tân hôn của hai người (Tobit 8:2-3). Chúa Giêsu thách thức họ: ”Nếu tôi dựa thế Beelzebul mà trừ quỷ, thì con cái các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. Còn nếu tôi dùng ngón tay Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là Triều Đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.”
2.2/ Chúa Giêsu có quyền trên ma quỉ: Để dẫn chứng Chúa có quyền trên ma quỉ, Ngài đưa ra một ví dụ mà mọi người đều hiểu được: ”Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.” Quỉ câm có thể được ví như người có vũ trang đầy đủ: nó có sức mạnh hơn người thanh niên nên khống chế anh ta được; nhưng khi Chúa dùng uy quyền Thiên Chúa mà đuổi quỉ câm ra khỏi anh ta, và làm cho anh ta bình phục, Ngài có uy quyền trên ma quỉ.
Trình thuật kế tiếp dẫn chứng nhu cầu phải luôn có Thiên Chúa trong tâm hồn: “Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi. Vì tìm không ra, nó nói: “Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi.” Khi đến nơi, nó thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi. Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.” Thiên Chúa và ma quỉ không thể ở chung: chỗ nào có Thiên Chúa là không có ma quỉ, và ngược lại, chỗ nào có ma quỉ là không có Thiên Chúa. Nếu người Kitô hữu luôn để Đức Kitô ngự trị trong tâm hồn và sống theo sự hướng dẫn của Ngài; ma quỉ sẽ không khi nào có cơ hội xâm nhập.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Không lo xa, ắt có buồn gần. Chúng ta hãy dành thời giờ để chuẩn bị trước khi làm bất cứ việc gì, nhất là chuẩn bị tâm hồn cho luôn có Chúa và đón Ngài đến lần thứ hai. Khi Ngày đó bất thần tới, chỉ có những ai chuẩn bị mới được cứu thoát.
– Khi chứng kiến những việc tốt lành của người khác làm, chúng ta hãy thành thật khen ngợi tài năng và đức độ của họ. Đừng để tính kiêu ngạo ghen tương làm mờ mắt, khiến chúng ta khinh thường họ hay phủ nhận những gì họ đã làm.
– Chúng ta chỉ có thể chọn một trong hai: hoặc chọn Đức Kitô là vua cai trị tâm hồn, hoặc sống theo những cám dỗ của ma quỉ và làm nô lệ cho chúng.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP