Hiệu quả của đức tin

Thứ Ba Tuần VI PS. 

Bài đọc: Acts 16:22-34; John 16:5-11

Đứng trước đau khổ, con người có những phản ứng khác nhau, tùy theo những gì họ tin hay không tin vào Thiên Chúa. Người có đức tin sẽ nhìn đau khổ như một cơ hội luyện tập để đức tin của họ càng ngày càng trở nên vững mạnh hơn. Vì thế, họ coi thường đau khổ, vẫn sống an bình vì họ luôn tin tưởng nơi Thiên Chúa. Ngược lại, người không có đức tin sẽ tìm mọi cách để trốn tránh đau khổ; và nếu không tránh được, họ sẽ kêu trách, ta thán, và ngay cả tìm cách kết liễu cuộc đời để khỏi phải chịu đau khổ.

Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy những thái độ khác nhau này. Trong Bài Đọc I, Phaolô và Silas, tuy bị cáo gian, đánh đòn, và bị xiềng xích trong ngục, các ông vẫn vui tươi, tin tưởng, và hát thánh ca chúc tụng Thiên Chúa. Ngược lại, viên cai ngục lại lo lắng đến độ súyt kết liễu đời mình, vì thấy cửa ngục bị mở tung và tưởng rằng hai ông đã trốn thoát. Hai ông phải lên tiếng báo cho ông ấy biết mình vẫn còn trong ngục, ông ấy mới thôi không kết liễu đời mình. Trong Phúc Âm, khi Chúa Giêsu thấy các môn đệ quá đỗi ưu phiền về những gì sắp xảy ra, Ngài hứa sẽ gởi cho các ông một Đấng Bảo Trợ khác là Thánh Thần. Đấng này sẽ làm việc trong các ông, giúp các ông nhận ra sự thật toàn vẹn, và an ủi các ông khi gặp các gian nan khốn khó.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Đức tin là sự khác biệt trong lúc nguy nan đau khổ.

1.1/ Thái độ của hai ông trước cực hình: Sở dĩ hai ông bị chống đối là vì Phaolô đã nhân danh Đức Kitô truyền lệnh cho quỉ phải xuất khỏi người tớ gái, vì cô này luôn đi theo hai ông để nói cho mọi người biết hai ông là đầy tớ của Thiên Chúa Tối Cao, và sẽ chỉ cho mọi người biết con đường cứu độ. Khi chủ của cô biết quỉ đã xuất khỏi cô, và cô không còn sinh lợi cho hắn bằng cách nói tiên tri nữa; ông kích thích đám đông để có cớ buộc tội hai ông.

Sách CVTĐ tường thuật: “Đám đông nổi lên chống hai ông. Các quan toà, sau khi đã cho lột áo hai ông, thì ra lệnh đánh đòn. Khi đã đánh nhừ tử, họ tống hai ông vào ngục, và truyền cho viên cai ngục phải canh giữ cẩn thận. Được lệnh đó, người này tống hai ông vào phòng giam sâu nhất và cùm chân lại.” Sau một trận đòn dã man như thế, hai ông vẫn không một lời kêu la hay than trách. Trái lại, vào quãng nửa đêm, ông Phaolô và ông Silas hát thánh ca cầu nguyện với Thiên Chúa. Các người tù nghe hai ông hát và có lẽ họ rất ngạc nhiên khi thấy những điều này.

Bỗng nhiên có động đất mạnh, khiến nền móng nhà tù phải rung chuyển. Ngay lúc đó, tất cả các cửa mở toang và xiềng xích của mọi người vuột tung ra.

1.2/ Thái độ của viên cai ngục: Viên cai ngục choàng dậy và thấy các cửa ngục mở toang, liền rút gươm định tự tử, vì tưởng rằng các người tù đã trốn đi. Thấy hành động của viên cai ngục, ông Phaolô vội lớn tiếng bảo: “Ông chớ hại mình làm chi: chúng tôi còn cả đây mà!”

Viên cai ngục bảo lấy đèn, nhảy bổ vào, run rẩy sấp mình dưới chân ông Phaolô và ông Silas, rồi đưa hai ông ra ngoài và nói: “Thưa các ngài, tôi phải làm gì để được cứu độ?” Hai ông đáp: “Hãy tin vào Chúa Giêsu, thì ông và cả nhà sẽ được cứu độ.” Hai ông liền giảng Lời Chúa cho viên cai ngục cùng mọi người trong nhà ông ấy.

Sự kiện động đất nằm trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài muốn cho viên cai ngục có cơ hội để nghe hai ông rao giảng Tin Mừng ngay trong ngục thất, và hai ông đã không bỏ lỡ cơ hội này. Ai có thể ngờ viên cai ngục có thể nghe Tin Mừng trong khi canh giữ tù nhân; nhưng chẳng có gì là không thể đối với Thiên Chúa!

Ngay lúc đó, giữa ban đêm, viên cai ngục đem hai ông đi, rửa các vết thương, và lập tức ông ấy được chịu Phép Rửa cùng với tất cả người nhà. Rồi ông ấy đưa hai ông lên nhà, dọn bàn ăn. Ông và cả nhà vui mừng vì đã tin Thiên Chúa.

2/ Phúc Âm: Thánh Thần sẽ chứng minh ba tội của thế gian.

2.1/ Chúa Giêsu sẽ gởi Đấng Bảo Trợ đến với các môn đệ: Chúa Giêsu mặc khải Kế họach của Thiên Chúa cho các môn đệ: “Thầy nói thật với anh em: Thầy ra đi thì có lợi cho anh em. Thật vậy, nếu Thầy không ra đi, Đấng Bảo Trợ sẽ không đến với anh em; nhưng nếu Thầy đi, Thầy sẽ sai Đấng ấy đến với anh em.”

2.2/ Thánh Thần sẽ minh chứng thế gian 3 điều sai lầm: “Khi Người đến, Người sẽ chứng minh rằng thế gian sai lầm về tội lỗi, về sự công chính và việc xét xử:”

(1) Về tội lỗi: vì chúng không tin vào Thầy. Tội duy nhất theo Gioan là tội không tin vào Đức Kitô, Người được Thiên Chúa sai đến. Thánh Thần sẽ chứng thực Đức Kitô là Con Thiên Chúa.

(2) Về sự công chính: vì Thầy đến cùng Chúa Cha, và anh em không còn thấy Thầy nữa. Thế gian tưởng Chúa Giêsu là tội nhân khi nhìn thấy Ngài chịu chết treo trên Thập Giá. Bằng sự Phục Sinh của Đức Kitô, Thánh Thần chứng minh cho thế gian biết Ngài tự nguyện chịu khổ hình, Người công chính chết thay cho các tội nhân là tất cả con người.

(3) Về việc xét xử: vì Thủ lãnh thế gian này đã bị xét xử rồi. Các Thủ Lãnh Do-thái nghĩ họ làm đẹp lòng Thiên Chúa bằng việc đóng đinh Chúa Giêsu vào Thập Giá. Thủ Lãnh Rôma nghĩ ông đã giết Chúa Giêsu để đẹp lòng người Do-thái. Thánh Thần sẽ minh chứng cho họ biết họ đã sai lầm to khi luận tội và giết Đức Kitô, người Tôi Trung của Thiên Chúa.

Cả ba điều này đều liên quan đến nhau: thế gian phạm tội giết con Thiên Chúa vì không tin vào Ngài là Đấng Thiên Sai của Thiên Chúa. Ngài là Đấng Công Chính không bao giờ phạm tội; nhưng muốn gánh tội cho con người. Thế gian đã sai lầm khi luận tội và giết Con Thiên Chúa. Vì thế, họ đã phạm ba tội cùng một lúc khi giết Con Thiên Chúa.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Người Công-giáo chúng ta có một món quà vô giá là đức tin vào Thiên Chúa. Chính đức tin này sẽ giúp chúng ta bình an trong đau khổ, vui tươi khi hoạn nạn, và lạc quan vui sống.

– Chúng ta luôn sống trong sự quan phòng và bảo vệ của Thiên Chúa. Tuy Ngài để chúng ta phải chịu thử thách để tôi luyện đức tin, nhưng luôn ban mọi sức mạnh cần thiết đủ để giúp chúng ta vượt qua mọi thử thách của cuộc đời.

– Chúng ta phải luôn ý thức sự hiện diện của Chúa Thánh Thần trong tâm hồn, để luôn biết lắng nghe và làm theo những gì Ngài hướng dẫn. Ngài sẽ thêm sức cho chúng ta để chống lại mọi đe dọa nguy hiểm của thế gian và ma quỉ.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP  

loinhapthe.com

Acts 16:22-34
View in: NAB
22And the people ran together against them; and the magistrates rending off their clothes, commanded them to be beaten with rods.
23And when they had laid many stripes upon them, they cast them into prison, charging the gaoler to keep them diligently.
24Who having received such a charge, thrust them into the inner prison, and made their feet fast in the stocks.
25And at midnight, Paul and Silas praying, praised God. And they that were in prison, heard them.
26And suddenly there was a great earthquake, so that the foundations of the prison were shaken. And immediately all the doors were opened, and the bands of all were loosed.
27And the keeper of the prison, awaking out of his sleep, and seeing the doors of the prison open, drawing his sword, would have killed himself, supposing that the prisoners had been fled.
28But Paul cried with a loud voice, saying: Do thyself no harm, for we all are here.
29Then calling for a light, he went in, and trembling, fell down at the feet of Paul and Silas.
30And bringing them out, he said: Masters, what must I do, that I may be saved?
31But they said: Believe in the Lord Jesus, and thou shalt be saved, and thy house.
32And they preached the word of the Lord to him and to all that were in his house.
33And he, taking them the same hour of the night, washed their stripes, and himself was baptized, and all his house immediately.
34And when he had brought them into his own house, he laid the table for them, and rejoiced with all his house, believing God.
John 16:5-11
View in: NAB
5But I told you not these things from the beginning, because I was with you. And now I go to him that sent me, and none of you asketh me: Whither goest thou?
6But because I have spoken these things to you, sorrow hath filled your heart.
7But I tell you the truth: it is expedient to you that I go: for if I go not, the Paraclete will not come to you; but if I go, I will send him to you.
8And when he is come, he will convince the world of sin, and of justice, and of judgment.
9Of sin: because they believed not in me.
10And of justice: because I go to the Father; and you shall see me no longer.
11And of judgment: because the prince of this world is already judged.