Khuynh hướng

Chúa Nhật thứ 25 Thường Niên

Con người có huynh hướng thích làm chủ người khác nhưng lại sợ làm chủ chính mình. Làm chủ càng nhiều người càng hãnh diện và coi đó là thành công lớn trong đời. Chính cá nhân và người thân chung niềm hãnh diện về tài lãnh đạo của cha ông. Làm chủ ngoài xã hội dường như dễ hơn làm chủ chính mình. Không phải hễ thành công ngoài ngõ là thành công trong nhà cả đâu. Nhiều người thất bại và đầu hàng việc lãnh đạo chính mình. Đối với thiên hạ là ông chủ đại tài, lãnh đạo tài ba, thương gia thành công; đối với chính mình người đó là một tên nô lệ trung thành phục vụ các tính hư, tật xấu, không dám đối diện với sự thật.

Khuynh hướng khác, nô lệ tiền bạc. Nhiều người có tài lãnh đạo các công ti lớn; giúp thương nghiệp thu nhiều món lợi khổng lồ. Làm ra tiền, trên giấy tờ, hồ sơ họ làm chủ nhiều tài khoản lớn, các công ti tranh nhau mướn, hoặc ít ra là cố vấn cách làm tiền. Nơi thương nghiệp công sở người đó làm chủ đồng tiền; bắt đồng tiền sanh lợi theo ý muốn. Oái oăm thay khi về đến nhà người đó chấp nhận, quỵ lụy làm đầy tớ đồng tiền, để cho tiền sai khiến. Giầu cũng như nghèo bất cứ ai quý tiền hơn mạng sống là tự nguyện làm nô lệ cho tiền.

THẦY TỚ

Có ba loại thầy tớ. Một là làm tôi chính mình. Hai là tôn thờ đôi bàn tay. Ba là nô lệ cho khối óc, thờ ngẫu tượng hoặc thần tượng.

Làm tôi chính mình tức là làm nô lệ cho một vài thói hư tật xấu như lười biếng, gian manh, đanh đá, gàn dở, ham mê ăn uống và tửu sắc, cùng các thói hư nết xấu. Nói tóm lại chọn làm tôi chính mình là chọn tôn thờ cái ’tôi’. Tất cả đều chú trọng vào cái tôi. Mối liên hệ nào không phục vụ cái tôi đều bị loại dần, loại dần cho đến một lúc nào đó cái tôi tự cô lập, cắt đứt liên hệ tình cảm với đời, với người. Chọn sống ích kỉ chỉ biết cái tôi và cho tôi, mọi người đều phải phục vụ tôi. Sống như thế chính là chọn cái chết trong cuộc sống, chết trong cô đơn, hận đời.

Đệ tử trung thành của các giá trị xã hội. Tôn thờ ngẫu tượng chính tay mình làm ra như của cải, vật chất và địa vị. Liều chết vì của cải, vật chất. Giết nhau vì của cải. Bỏ tù nhau vì của. Giận nhau suốt đời vì của. Tranh cãi, kiện tụng nhau vì của và đôi khi mượn Danh Chúa làm chứng cho lời thề vì của. Quả là phi lí Thiên Chúa yêu thương không bao giờ làm chứng vì làm chứng cho phe nào là thuộc về phe đó. Thiên Chúa không có phe, tất cả đều là con cái do Ngài dựng nên.

Tiền sanh ra tiền, sanh nhiều lần thế nào cũng có đồng tiền tàn tật. Chính đồng tiền tàn tật làm chủ nó tàn đời. Tôn thờ thần bất toàn tránh sao khỏi điêu tàn vì chính thần họ tôn thờ cũng chết thì thần đó cứu sao được người tôn thờ chúng.

Con người làm ra của, vật chất để chúng phục vụ con người, chịu sự điều khiển của con người và vâng lời con người. Xử dụng chúng trái với mục đích trên là sai, cần chỉnh lại. Ta tạo nên vật chất, chúng phải vâng phục ta, tại sao lại đi tôn thờ chúng, làm nô lệ cho chúng.

Thứ ba là nô lệ cho khối óc, sắc đẹp và tài năng. Có những người sẵn sàng hy sinh cho một chủ thuyết, bỏ cả gia đình cha mẹ, thân nhân để hy sinh cho một chủ thuyết. Chủ thuyết đẹp mấy, tốt mấy cũng là sản phẩm của khối óc, sớm muộn cũng lỗi thời. Tài nghệ kiêm toàn cũng có ngày mai một, chôn vùi trong mộ sâu. Sắc đẹp tuyệt trần sớm muộn cũng có ngày tuyệt mạng. Sao không tôn thờ, cảm tạ Đấng Tạo Hoá dựng nên chúng mà lại đi tôn thờ tạo vật được dựng nên.

Tôn thờ Đấng Tạo Hoá thì chỉ có một.Tôn thờ tạo vật thì có nhiều. Vì có nhiều loại chúa khác nhau nên sẽ có chọn lựa và tranh cãi hơn thua. Chúa đó không tranh cãi được thì kẻ tôn thờ chúa đó đứng ra cãi giúp. Lạ nhỉ?

CHỌN CHỦ TỚ

Con người hoàn toàn tự do trong chọn lựa. Chọn Thiên Chúa hay chọn loài thụ tạo. Chọn Thiên Chúa là một chọn lựa khôn ngoan và đúng nhất vì chọn Đấng cầm quyền sinh tử đời này và đời sau. Chọn Đấng ban sự sống để được sống hạnh phúc và yêu thương. Chọn Đấng ban tài trí và tình thương. Chọn Đấng bảo bọc, nâng đỡ, cùng đồng hành và an ủi khi gặp âu lo, khốn khó. Chọn Đấng ban ơn tái sinh, nâng đỡ khai sáng tâm trí. Chọn Đấng luôn cầu bầu cho và ban ơn cứu độ. Chọn Đấng khiêm hạ làm bạn đồng hành, cùng vui với, cùng buồn với và cùng khóc với. Chọn đây không phải là chọn để làm tôi tớ nhưng mà để được phúc làm bạn với. Chọn vì lòng mến muốn đáp trả, muốn cám ơn tình thương Đấng đó ban phát và nâng lên hàng bạn hữu với Ngài, dù ta không xứng đáng. Chọn Đấng ban phát tình yêu, tạo dựng vì yêu con người nên con người đáp trả bằng tình yêu nhận được.

ĐỔI NGÔI

Người quản lí bất lương nghĩ đến tương lai, biến vật chất của chủ thành tâm tình biết ơn, lòng cảm mến nơi những con nợ. Biến vật hữu hình thành mối liên kết vô hình. Làm thế ông ta đổi ngôi thứ trong nấc thang liên hệ, đang là người tớ quản lí trở thành chủ của con nợ.

Kitô hữu khôn ngoan cũng phải học biết hướng về tương lai, đổi ngôi cho xứng với danh vị là con Chúa. Biến vật chất hữu hình, hư nát thành tình yêu, lòng mến. Kitô hữu học làm chủ sai khiến của cải, bắt chúng làm những việc tốt lành, đạo đức, bác ái, phục vụ lợi ích tha nhân. Cho đi là việc làm của chủ nhân. Học cho đi chính là học làm chủ. Cho một chén nước lã cũng là cho. Chỉ khi nào làm chủ mới có để cho. Muốn có để cho mãi thì phải nhận từ nguồn vô tận. Nguồn đó là Đấng Tạo Hoá vì Đấng này tạo ra nên là nguồn bất tận. Vì thế mỗi khi cho đi chúng ta nhân Danh Ngài để cho.

Lm Vũđình Tường