Lễ Thánh Lucas Thánh Sử: Trung thành viết và rao giảng Tin Mừng

Lễ Thánh Lucas Thánh Sử (Ngày 18 tháng 10)

Bài đọc: 2 Timothy 4:9-17a; Luke 10:1-9.

Thánh Lucas không phải là người Do-thái. Ngài được đề cập riêng khỏi những người Do-thái (Colossians 4:14), và kiểu mẫu viết văn chứng tỏ ngài là người Hy-lạp. Vì thế, ngài không thể nào bị đồng nhất với ngôn sứ Lucius của Acts 13:1 hay Lucius của Romans 16:21, người đồng hương của Phaolô. Epiphanius không đúng khi gọi ngài là một trong số 72 môn đệ. Ngài cũng không phải là người đồng hành với Cleopas trên hành trình Emmaus. Thánh Lucas có kiến thức nhiều về Bản Bảy Mươi (Septuagint) và truyền thống Do-thái mà ngài thu nhận được hoặc khi ngài đang là một tân tòng Do-thái hay sau khi ngài đã trở thành một Kitô hữu, qua việc giao tiếp với các tông-đồ và các môn đệ.

Ngài sinh sống tại Antioch, thủ đô của Syria. Ngài là một y sĩ, và Phaolô đã gọi ngài là “một y sĩ đáng yêu nhất” (Colossians 4:14). Thánh Lucas xuất hiện lần đầu tại Troas khi ngài gặp thánh Phaolô (Acts 16:8). Từ đó, ngài trở thành người bạn đồng hành cùng rao giảng Tin Mừng với Phaolô và viết Tin Mừng Thứ Ba cùng Công Vụ Tông Đồ. Ngài là bạn trung thành với Phaolô trong lần Phaolô bị giam lần cuối cùng như trình thuật hôm nay viết (2 Timothy 4:7-11). Ba lần ngài được đề cập đến trong các Thư của Phaolô (Colossians 4:14; Phi 24; 2 Timothy 4:11), ngài được kể tên cùng với Marcô. Điều này chứng minh Lucas quen thuộc với Marcô và Tin Mừng của ông. Lucas chắc cũng nhiều lần có cơ hội gặp Phêrô và giúp ông trong việc viết các Thư Phêrô bằng tiếng Hy-lạp.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Chỉ còn một mình anh Lucas ở với tôi.

1.1/ Phaolô hoàn toàn tin tưởng nơi sự quan phòng của Thiên Chúa. Sau khi đã làm chứng cho Đức Kitô tại Jerusalem, Ngài đã hiện ra với ông trong một thị kiến ban đêm để an ủi và cho ông biết ông sẽ làm chứng cho Ngài tại Roma nữa; đồng thời Ngài cũng cho ông biết những gian nan nguy hiểm đang chờ ông tại Roma.

Phaolô viết thư này cho môn đệ Timothy khi ông đang bị giam trong tù tại Roma, với mục đích để khích lệ tinh thần cho Timothy sẵn sàng làm chứng cho Đức Kitô. Phaolô không cho là ông xứng đáng với triều thiên dành cho người công chính bằng những công việc ông làm; nhưng Phaolô muốn nhấn mạnh đến niềm tin trung thành nơi Đức Kitô. Ngài là Thẩm Phán Chí Công, Ngài là Đấng sẽ tuyên bố Phaolô là người công chính, và sẽ trao phần thưởng là triều thiên công chính cho ông.

Đoạn văn này là bằng chứng cho những người hiểu lầm học thuyết của Phaolô khi ông nói con người được công chính nhờ đặt niềm tin nơi Đức Kitô, mà không cần phải làm gì để chứng tỏ niềm tin. Phaolô chứng minh niềm tin của ông vào Thiên Chúa bằng việc hoàn tất sứ vụ rao giảng Tin Mừng cho Dân Ngoại mà Đức Kitô đã trao cho ông, và giờ đây, ông còn sẵn sàng đổ máu để làm chứng cho Tin Mừng ông rao giảng trên đất Rôma của Dân Ngoại.

1.2/ Phaolô có thể vượt qua mọi trở ngại là nhờ ông vững tin nơi Thiên Chúa: Nhìn lại cuộc đời rao giảng Tin Mừng của Phaolô, chúng ta không khỏi ngạc nhiên về sự kiên trì phi thường của ông, khi phải đương đầu với những đau khổ bên trong cũng như bên ngoài, như trong trình thuật hôm nay, ông viết: “Khi tôi đứng ra tự biện hộ lần thứ nhất, thì chẳng có ai bênh vực tôi. Mọi người đã bỏ mặc tôi. Xin Chúa đừng chấp họ.” Tuy phải chịu đau khổ như thế, nhưng ông đã noi gương Đức Kitô, chẳng những không trách cứ họ, mà còn cầu nguyện cho họ nữa.

Phaolô nhận ra sức mạnh để chịu đựng và sự thành công trong việc rao giảng Tin Mừng không đến từ con người yếu đuối của ông; nhưng nhờ ông đặt niềm tin trọn vẹn nơi Đức Kitô. Ông viết: “Có Chúa đứng bên cạnh, Người đã ban sức mạnh cho tôi, để nhờ tôi mà việc rao giảng được hoàn thành, và tất cả các dân ngoại được nghe biết Tin Mừng. Và tôi đã thoát khỏi nanh vuốt sư tử. Chúa sẽ còn cho tôi thoát khỏi mọi hành vi hiểm độc, sẽ cứu và đưa tôi vào vương quốc của Người ở trên trời. Chúc tụng Người vinh hiển đến muôn thuở muôn đời. A-men.”

2/ Phúc Âm: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.”

3.1/ Khác biệt về văn bản: Theo Lucas, Chúa Giêsu không chỉ chọn 12 Tông-đồ, nhưng còn nhiều môn đệ khác, để huấn luyện và sai đi rao giảng Tin Mừng. Trong Lucas, có hai lần sai đi: Lần thứ nhất, Chúa Giêsu sai 12 tông đồ (Luke 9:1-6; Matthew 10:1,7-16; Mark 6:7-13). Lần thứ hai, chỉ có trong Lucas, theo trình thuật hôm nay: “Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến.”

3.2/ Môn đệ là sứ giả mang Tin Mừng.

(1) Phải ý thức sứ vụ cuả mình: Chúa Giêsu biết những nguy hiểm người môn đệ phải đương đầu khi Ngài nói với các ông: “Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói.” Hai điều Ngài muốn đề phòng cho các ông:

– “Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép”: Đây là những thứ ngăn cản việc rao giảng Tin Mừng. Lo lắng quá nhiều về phương diện sinh sống sẽ ngăn cản các ông dành mọi cố gắng cho việc rao giảng Tin Mừng.

– “Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường”: Chúa Giêsu không dạy các môn đệ bất lịch sự hay sống cách biệt. Ngài chỉ muốn các môn đệ biết tính khẩn cấp của việc rao giảng Tin Mừng để các ông đừng trò chuyện vô ích dọc đường, làm mất thời gian rao giảng (cf. 2 Kgs 4:29).

(2) Chấp nhận Tin Mừng là điều kiện để có bình an: Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ: “Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!”” Điều này chứng tỏ Tin Mừng cứu độ được trao cách nhưng không cho mọi người. Theo Lucas, sự bình an này được liên kết với ơn cứu độ mà Đức Kitô mang đến cho mọi người (cf. 1:79, 2:14-29, 7:50, 8:48, 12:51, 19:38). Chấp nhận Tin Mừng là có bình an: “Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em.” Điều Chúa Giêsu muốn ám chỉ ở đây là sự bình an trong các môn đệ có năng lực làm cho người khác cũng cảm thấy được bình an.

3.3/ Môn đệ là sứ giả của Nước Trời.

(1) Đừng tìm kiếm những sự thế gian: Nhiều người nói “nếu không đem theo tiền bạc và bao bị thì lấy gì mà ăn.” Nói như thế là khinh thường sự quan phòng của Thiên Chúa. Ngài coi các môn đệ là những người làm cho Ngài, và “thợ làm đáng được trả công đời này” (1 Timothy 5:18; cf. 1 Corinthians 9:7-14). Tuy nhiên, Chúa Giêsu cũng nhấn mạnh: “người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó.” Người rao giảng không được đòi hỏi, họ phải có khả năng ăn thức ăn của địa phương dâng tặng. Họ cũng không thể sống theo luật Kosher của Do-thái nữa. Người môn đệ cũng “đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia” để tìm lợi nhuận vật chất hay chỗ ăn ở sung sướng hơn.

(2) Làm cho triều đại Thiên Chúa mau đến: Chúa Giêsu nhắc lại bổn phận chính của người môn đệ: “Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.”” Triều đại của Thiên Chúa đã đến với sự xuất hiện của Đức Kitô và các môn đệ loan báo Tin Mừng này đến cho mọi người.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Chúng ta hãy noi gương hai thánh Lucas và Phaolô để biết hy sinh dành trọn cuộc đời cho việc rao giảng Tin Mừng.

– Chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn trong việc rao giảng Tin Mừng vì đó là những giá trị ngược lại với những giá trị của thế gian; nhưng ai bền vững đến cùng sẽ được cứu thoát.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP  

loinhapthe.com

2 Timothy 4:9-17
View in: NAB
9For Demas hath left me, loving this world, and is gone to Thessalonica:
10Crescens into Galatia, Titus into Dalmatia.
11Only Luke is with me. Take Mark, and bring him with thee: for he is profitable to me for the ministry.
12But Tychicus I have sent to Ephesus.
13The cloak that I left at Troas, with Carpus, when thou comest, bring with thee, and the books, especially the parchments.
14Alexander the coppersmith hath done me much evil: the Lord will reward him according to his works:
15Whom do thou also avoid, for he hath greatly withstood our words.
16At my first answer no man stood with me, but all forsook me: may it not be laid to their charge.
17But the Lord stood by me, and strengthened me, that by me the preaching may be accomplished, and that all the Gentiles may hear: and I was delivered out of the mouth of the lion.
Luke 10:1-9
View in: NAB
1And after these things the Lord appointed also other seventy-two: and he sent them two and two before his face into every city and place whither he himself was to come.
2And he said to them: The harvest indeed is great, but the labourers are few. Pray ye therefore the Lord of the harvest, that he send labourers into his harvest.
3Go: Behold I send you as lambs among wolves.
4Carry neither purse, nor scrip, nor shoes; and salute no man by the way.
5Into whatsoever house you enter, first say: Peace be to this house.
6And if the son of peace be there, your peace shall rest upon him; but if not, it shall return to you.
7And in the same house, remain, eating and drinking such things as they have: for the labourer is worthy of his hire. Remove not from house to house.
8And into what city soever you enter, and they receive you, eat such things as are set before you.
9And heal the sick that are therein, and say to them: The kingdom of God is come nigh unto you.
Colossians 4:14
View in: NAB
14Luke, the most dear physician, saluteth you: and Demas.
Acts 13:1
View in: NAB
1Now there were in the church which was at Antioch, prophets and doctors, among whom was Barnabas, and Simon who was called Niger, and Lucius of Cyrene, and Manahen, who was the foster brother of Herod the tetrarch, and Saul.
Romans 16:21
View in: NAB
21Timothy, my fellow labourer, saluteth you, and Lucius, and Jason, and Sosipater, my kinsmen.
Colossians 4:14
View in: NAB
14Luke, the most dear physician, saluteth you: and Demas.
Acts 16:8
View in: NAB
8And when they had passed through Mysia, they went down to Troas.
2 Timothy 4:7-11
View in: NAB
7I have fought a good fight, I have finished my course, I have kept the faith.
8As to the rest, there is laid up for me a crown of justice, which the Lord the just judge will render to me in that day: and not only to me, but to them also that love his coming. Make haste to come to me quickly.
9For Demas hath left me, loving this world, and is gone to Thessalonica:
10Crescens into Galatia, Titus into Dalmatia.
11Only Luke is with me. Take Mark, and bring him with thee: for he is profitable to me for the ministry.
Colossians 4:14
View in: NAB
14Luke, the most dear physician, saluteth you: and Demas.
2 Timothy 4:11
View in: NAB
11Only Luke is with me. Take Mark, and bring him with thee: for he is profitable to me for the ministry.
Luke 9:1-6
View in: NAB
1Then calling together the twelve apostles, he gave them power and authority over all devils, and to cure diseases.
2And he sent them to preach the kingdom of God, and to heal the sick.
3And he said to them: Take nothing for your journey; neither staff, nor scrip, nor bread, nor money; neither have two coats.
4And whatsoever house you shall enter into, abide there, and depart not from thence.
5And whosoever will not receive you, when ye go out of that city, shake off even the dust of your feet, for a testimony against them.
6And going out, they went about through the towns, preaching the gospel, and healing every where.
Matthew 10:1,7-16
View in: NAB
1And having called his twelve disciples together, he gave them power over unclean spirits, to cast them out, and to heal all manner of diseases, and all manner of infirmities.
7And going, preach, saying: The kingdom of heaven is at hand.
8Heal the sick, raise the dead, cleanse the lepers, cast out devils: freely have you received, freely give.
9Do not possess gold, nor silver, nor money in your purses:
10Nor scrip for your journey, nor two coats, nor shoes, nor a staff; for the workman is worthy of his meat.
11And into whatsoever city or town you shall enter, inquire who in it is worthy, and there abide till you go thence.
12And when you come into the house, salute it, saying: Peace be to this house.
13And if that house be worthy, your peace shall come upon it; but if it be not worthy, your peace shall return to you.
14And whosoever shall not receive you, nor hear your words: going forth out of that house or city shake off the dust from your feet.
15Amen I say to you, it shall be more tolerable for the land of Sodom and Gomorrha in the day of judgment, than for that city.
16Behold I send you as sheep in the midst of wolves. Be ye therefore wise as serpents and simple as doves.
Mark 6:7-13
View in: NAB
7And he called the twelve; and began to send them two and two, and gave them power over unclean spirits.
8And he commanded them that they should take nothing for the way, but a staff only: no scrip, no bread, nor money in their purse,
9But to be shod with sandals, and that they should not put on two coats.
10And he said to them: Wheresoever you shall enter into an house, there abide till you depart from that place.
11And whosoever shall not receive you, nor hear you; going forth from thence, shake off the dust from your feet for a testimony to them.
12And going forth they preached that men should do penance:
13And they cast out many devils, and anointed with oil many that were sick, and healed them.
1 Timothy 5:18
View in: NAB
18For the scripture saith: Thou shalt not muzzle the ox that treadeth out the corn: and, The labourer is worthy of his reward.
1 Corinthians 9:7-14
View in: NAB
7Who serveth as a soldier at any time, at his own charges? Who planteth a vineyard, and eateth not of the fruit thereof? Who feedeth the flock, and eateth not of the milk of the flock?
8Speak I these things according to man? Or doth not the law also say these things?
9For it is written in the law of Moses: Thou shalt not muzzle the mouth of the ox that treadeth out the corn. Doth God take care for oxen?
10Or doth he say this indeed for our sakes? For these things are written for our sakes: that he that plougheth, should plough in hope; and he that thrasheth, in hope to receive fruit.
11If we have sown unto you spiritual things, is it a great matter if we reap your carnal things?
12If others be partakers of this power over you, why not we rather? Nevertheless, we have not used this power: but we bear all things, lest we should give any hindrance to the gospel of Christ.
13Know you not, that they who work in the holy place, eat the things that are of the holy place; and they that serve the altar, partake with the altar?
14So also the Lord ordained that they who preach the gospel, should live by the gospel.