Chúa Nhật XIX Thường Niên B
Trong lịch sử của dân Do Thái, trang sử hào hùng nhất vẫn là những tháng năm đi trong sa mạc. Cả bốn mươi năm dài, họ đã được Thiên Chúa nuôi sống bằng man-na từ trời rơi xuống. Những khó khăn, những chướng ngại qua đi để rồi in dấu ấn một lịch sử dân tộc được Thiên Chúa chăm sóc nuôi dưỡng bốn mươi năm trong rừng vắng. Niềm tự hào đó đã viết lên trang sử và biến thành một chất đối thoại khi mà những người Do Thái căn cứ vào đó để họ hỏi xem Chúa Giêsu có làm được gì hơn là cha ông của họ, vì cha ông của họ đã từng ăn manna trong sa mạc suốt bốn mươi năm.
Đức Giêsu đã không cần phải thời gian bốn mươi năm, Đức Giêsu không cần phải biện minh những gì mà người ta quan sát bề ngoài. Đức Giêsu tuyên bố một cách ngắn gọn, rõ ràng: “Bánh mà Cha Ta ban phải là bánh từ trời xuống, bánh ban sự sống đời đời” (Ga 6,33). Lời tuyên bố này cho người Do Thái thấy rằng, cha ông của họ ăn man-na nhưng cũng đã chết trong hoang địa. Bánh từ trời đích thực phải là bánh đem đến sự sống đời đời. Người Do Thái hôm nay muốn được sự sống đời đời đó nên xin Đức Giêsu cho họ được bánh đó. Đấy chính là một con đường mà Đức Giêsu đã nhẹ nhàng dẫn họ tới đích và đích điểm của con đường đó là lời tuyên bố cuối cùng của Đức Giêsu, “Ta là bánh ban sự sống từ trời xuống”. Và như vậy, Đức Giêsu tuyên bố, Ngài mới chính là “bánh ban sự sống đời đời”(Ga 6,35). Lời tuyên bố này đã dẫn đến một lời tuyên bố rõ ràng hơn: “Thịt Ta là thật của ăn, máu Ta là thật của uống. Ai ăn thịt Ta thì có sự sống đời đời”(Ga 6,55). Người Do Thái nói đến của ăn ban sự sống đời đời thì mong muốn xin với Đức Giêsu. Nhưng khi Đức Giêsu tuyên bố: “Thịt Ta là thật của ăn, máu Ta là thật của uống” thì những người Do Thái này đã tẩy chay và họ tẩy chay bằng lời nói: “Lời này chói tai quá, ai mà nghe được” (Ga 6,60)rồi họ bỏ đi. Như vậy cuộc đối thoại hôm nay chưa phải là hồi kết thúc, bởi vì những người Do Thái chưa hiểu rõ “bánh ban sự sống đời đời” là gì, nhưng một điều rất buồn là khi họ hiểu được thì họ lại nói: “Lời này chói tai quá, ai mà nghe được” và bỏ đi. Do vậy, đến với bí tích Thánh Thể, đến với bánh ban sự sống phải là ân huệ từ Trời và phải là thành tâm thiện chí từ lòng người trên mặt đất. Cộng hưởng hai điều đó, người ta mới có thể nhận ra sự sống đời đời và bánh ban sự sống đời đời là chính Đức Giêsu Kitô.
Người ta kể chuyện Napoleon, sau những cuộc chinh chiến, chinh phạt châu Âu, cuối cùng thì Napoleon thất thế và bị đày ra đảo Hélène(theo Minh họa Lời Chúa). Vào những ngày cuối đời của ông, người viết sử vẫn theo sát, và một ngày kia khi thấy ông tỏ ra vui vẻ thoải mái, người viết sử hỏi ông: “Trong cuộc đời của hoàng đế, ngày nào là ngày hạnh phúc nhất?”. Hoàng đế Napoleon suy nghĩ khá lâu rồi trả lời: “Tôi còn nhớ ngày đó qua đi lâu lắm rồi, ngày đó là ngày tôi rước lễ lần đầu”. Hoàng đế không nói ngày mình lên ngôi vua hay là ngày mình chiến thắng cả châu Âu, nhưng Hoàng đế nói: “ngày hạnh phúc nhất là ngày rước lễ lần đầu”. Lý do, là bởi vì đó là niềm vui sâu sa, thiêng liêng và ân thánh khác hẳn với niềm vui thế gian. Điều này, thánh Ignatio trong “Tự thuật” của ngài, ngài đã phân tích rất kỹ: “Khi mà lao vào những hưởng thụ và vui thú thế gian thì niềm vui đến nhưng qua đi rồi, nó để lại một sự cực nhọc và chán nản. Còn niềm vui đến trong tâm hồn, thật sâu lắng và càng ngày càng thấm sâu mãi.” Chính vì vậy mà đến với Đức Giêsu phải là một lòng tin, phải là một niềm thao thức từ trong cõi lòng. Và như lời Chúa Giêsu đã dạy cho người Do Thái hôm nay: “Các ngươi đừng làm việc vì của ăn hư nát nhưng hãy ra công làm việc vì của ăn đem đến sự sống đời đời” (Ga 6, 27), đấy mới là một sự tìm kiếm đích thực. Sự tìm kiếm này đòi hỏi người ta biết lắng nghe tiếng của tâm hồn, biết nhận ra sự gì là quan trọng và ý nghĩa mục đích của sự sống là gì.
Vào những thập niên 60, 70 của thế kỷ XX có một người ở Mỹ rất thành đạt tên là Colson, ông đã có một văn phòng riêng bên cạnh tòa bạch ốc và lợi tức thu được hàng năm lên tới hàng triệu đô-la, một nhân vật nổi tiếng quan trọng như vậy có văn phòng riêng bên cạnh tổng thống, vậy mà ông vẫn cảm thấy thiếu một cái gì: không phải thiếu tiền vì lợi tức của ông lên hàng triệu USD mỗi năm; cũng không thiếu gì danh vọng bởi vì ông đã thành đạt đến mức có văn phòng riêng bên cạnh phủ tổng thống, thế nhưng ông vẫn cảm thấy thiếu một điều gì đó. Cho đến khi, người bạn của ông là Thomas Phillip đến nói với ông rằng: “Tôi cũng mới khám phá ra sự thiếu đó mặc dù tôi rất thành đạt nhưng tôi vẫn cảm thấy thiếu một điều gì cho đến khi tôi khám phá ra tôi thiếu Chúa Giêsu, vì cuộc đời tôi đã không hề hướng lòng về Ngài”. Và sự trở lại của Thomas Phillip đã kéo theo sự trở lại của Colson. Colson nghe lời bạn khuyên và một đêm kia, ông cũng đã nhận ra điều đó. Ngay ngày hôm sau, các báo đã đăng tải tin về Colson – một nhân vật quan trọng của nước Mỹ đã trở lại đạo. Họ là những người mà thế giới theo dõi bước đi của họ, nhưng thực sự bước đi của họ chỉ có ý nghĩa và được thế giới ngạc nhiên cũng như ca tụng là khi họ khám phá ra Chúa Giêsu. Họ đã khám phá trong tâm hồn chính là: đức tin đem lại cho họ sự sống đời đời và đức tin ấy dẫn họ đến với Đức Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa làm người để họ sống theo sát dấu chân của Chúa và lắng nghe lời giảng dạy của Đức Kitô, họ đạt tới sự sống đời đời. Khi đi theo sát dấu chân của Chúa, lắng nghe lời Chúa, cuối cùng họ được ăn thịt và uống máu Chúa, và thịt máu ấy đúng là của ăn đích thực đem lại cho họ sự sống đời đời. Họ hay là chúng ta cũng là một.
Chúng ta, những người đi theo Đức Kitô hôm nay, cũng đang vắng thiếu, nếu chúng ta chỉ biết lương thực hằng ngày là của ăn vật chất. Vì vậy trong Kinh Lạy Cha, chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta được “lương thực hàng ngày” là của ăn đời này và nhất là của ăn nuôi sống linh hồn chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu,
Trong bí tích Thánh Thể,
chúng con nhận ra Chúa chính là bánh ban sự sống đời đời.
Xin Chúa cho chúng con được đến với Chúa mỗi ngày
để lương thực đích thật từ trời
đem lại cho chúng con sức sống thiêng liêng phần linh hồn,
và đem lại cho chúng con hạnh phúc vĩnh cửu.
Mỗi ngày, xin Chúa cho mỗi người chúng con
thấy cuộc đời trở nên ý nghĩa hơn
khi chúng con thấy không thể sống một ngày, một giờ vắng thiếu Chúa.
Xin cho chúng con trở nên những người khôn ngoan
khi khám phá ra: Chúa chính là sự sống đời đời.
Sự sống ấy
đem lại cho chúng con ý nghĩa đích thực trong cuộc sống
để rồi ngày hôm nay,
chúng con lắng nghe và chúng con lãnh nhận Lời Hằng Sống,
cùng với Thịt và Máu Chúa từ trời xuống
trao cho chúng con sự sống đời đời
chính là cho chúng con
thêm lòng yêu mến Bí tích Thánh Thể mỗi ngày một hơn. Amen.
LM Phêrô Hồng Phúc