Xh 24:3-8; Dt 9:11-15; Mc 14:12-16, 22-26
Trước khi về trời, Ðức Giêsu không nỡ bỏ rơi Giáo hội mồ côi, Chúa để lại cho Hội thánh một kỉ vật cao quí là Mình Máu thánh Người trong Bí tích Thánh thể, để làm của ăn uống thiêng liêng cho người tín hữu, ban sức mạnh linh thiêng và niềm an ủi cho dân Người: Ðây là mình Thầy (Mc 14:22). Rồi Người cầm lấy chén rượu mà phán: Ðây là máu Thầy, máu Giao ước đổ ra cho muôn người (Mc 14:24). Giao ước mới giữa Thiên Chúa với dân Người không phải được ký kết bằng máu hiến tế của chiên cừu, mà Môsê đã dùng trong Cựu ước (Xh 24:6-8), nhưng bằng máu Con Thiên Chúa được ghi lại trong Phúc âm hôm nay và được thánh Phaolô thuật lại trong thư gửi tín hữu Do thái (Dt 9:14). Thánh lễ misa là việc làm mới lại lễ hi sinh thánh giá. Tham dự vào bàn tiệc thánh là dấu chỉ người tín hữu chấp nhận giao ước mới với Thiên Chúa.
Nếu người công giáo được hỏi xem có tin vào sự hiện diện của Chúa trong Bí tích Thánh thể không, chắc đa số sẽ trả lời là có. Ðó là một trong những điểm khác biệt giữa người Công giáo và người Tin lành. Người Công giáo tin có Chúa hiện diện thực sự trong Bí tích Thánh thể, do lời truyền phép của linh mục trong thánh lễ. Việc Chúa hiện diện trong Bí tích Thánh thể là một mầu nhiệm mà người ta chỉ có thể chấp nhận được bằng đức tin. Ðó là lí do tạo sao linh mục chủ tế mời gọi cộng đoàn tuyên xưng mầu nhiệm đức tin sau lời truyền phép bánh rượu.
Tuy nhiên ngay cả những người có đức tin vững mạnh cũng có thể có khi hồ nghi về sự hiện diện thực của Chúa trong Bí tích Mình thánh. Có khi nào ta nghe tiếng cám dỗ bảo ta điều gì không nên tin, việc gì không nên làm, vấn đề gì cần phải được xét lại không? Có bao giờ ta hồ nghi không biết bánh rượu có thực sự trở thành mình máu thánh Chúa hay không, sau khi khi linh mục chủ tế đọc lời truyền phép trong thánh lễ: Này là mình Thầy.. Này là chén máu Thầy. Sở dĩ có câu hỏi như vậy là vì bánh rượu sau khi được truyền phép trông bề ngoài không khác biệt bánh rượu trước khi truyền phép?
Có linh mục kia có lúc tự nghĩ nếu quả thật bánh rượu sau khi được truyền phép không phải là mình máu thánh Chúa thì những lần linh mục đó dâng lễ quả là vô ích. Nếu quả thật không có sự biến đổi thực sự do lời truyền phép của linh mục dâng thánh lễ, thì linh mục đó không thể tự lừa dối mình được, nghĩa là không thể tiếp tục dâng thánh lễ. Rồi linh mục đó lý luận: chẳng lẽ từ khi Chúa lập Bí tích Thánh thể và lập chức linh mục, đã có cả hằng triệu linh mục trên thế giới đã đọc lời truyền phép trên bánh rượu hằng ngày mà lại không tin sao? Nếu không tin, thì sao số lượng giáo sĩ này có thể tiếp tục dâng thánh lễ được? Năm 1999 linh mục đương sự có dịp hướng dẫn phái đoàn hành hương viếng thăm nhà thờ chính toà Orvieto bên Ý Ðại Lợi, là nơi có phép lạ thánh thể. Theo chuyện ghi lại vào năm 1263 thì một linh mục người Hung Gia Lợi ở phố nhỏ gần kề, hồ nghi về sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh thể. Ðang lúc dâng Mình Thánh thì linh mục đó thấy máu nhỏ giọt từ bánh thánh xuống khăn thánh trên bàn thờ. Hiện nay tấm bánh và khăn thánh có dính máu thánh còn lưu giữ tại nhà nguyện bên trái vương cung thánh đường và được trưng bầy cho dân chúng đến tôn thờ kính viếng vào lễ Mình Máu Thánh Chúa và lễ Phục sinh.
Cứ giả sử rằng người công giáo tin trong đầu óc có Chúa hiện diện trong Bí tích Thánh thể, và khi rước lễ là rước Mình thánh Chúa. Tuy nhiên ta có cảm nghiệm được bằng con tim có Chúa hiện diện thực sự trong Bí tích Mình Máu thánh không, lại là chuyện khác. Ðể có thể cảm nghiệm được có Chúa hiện diện thực sự trong Bí tích Thánh thể, ta hãy đáp lại lời Chúa mời gọi: Hỡi tất cả những ai đang vất vả mang gánh nặng nề, hãy đến với ta, ta sẽ cho nghỉ ngơi bồi dưỡng (Matthew 11:28).
Ðể có được cảm nghiệm về việc cầu nguyện trước Mình Thánh Chúa, ta hãy đến cầu nguyện và thờ lậy trước Mình thánh Chúa, để bầy tỏ nỗi lòng với Chúa, để trút những gánh nặng của cuộc sống, những nỗi khổ tâm của cõi lòng, những tủi hổ của đời mình vào lòng từ ái của Chúa. Bầy tỏ tâm tình với Chúa khi dâng thánh lễ hay khi đến nhà thờ cầu nguyện mà có người khác đang cầu nguyện có thể khó lòng, nhất là đối với người có tính hay mắc cở. Nếu vậy thì nên đến với Chúa vào dịp tĩnh tâm hay vào giờ thanh vắng mình tự chọn, để ở một mình với Chúa, để có thể tâm sự vói Chúa hay chỉ cần ngồi đó thinh lặng cho lòng mình nói với Chúa. Nếu muốn tâm sự với Chúa vào giờ thinh lặng mà nhà thờ thường đóng cửa, ta có thể giàn xếp với ông từ nhà thờ hay xin một linh mục cho mình ở một mình bên nhà tạm Thánh thể vào buổi chiều tối nào đó. Trước Thánh thể Chúa mà cảm thấy nước mắt tự nhiên trào ra, thì cứ để cho dòng lệ tuôn chảy. Ðó có thể là nước mắt đau khổ, nước mắt thống hối, nước tủi hổ, nước mắt sợ hãi, nước mắt cô đơn, thất vọng. Ðó cũng có thể gọi được là phép lạ Thánh thể, bởi vì có những người chỉ có thể khóc được trước Thánh Thể Chúa mà thôi.
Khi mẹ Têrêsa, thành Calcutta được hỏi tại sao bà có đủ nghị lực để tiếp tục phục phụ người nghèo bên Ấn độ một cách liên tục và hăng say như vậy? Bà trả lời Chúa Thánh thể là sức mạnh của bà và bà cầu nguyện hằng giờ trước Mình thánh Chúa. Chúa bảo ta qua thánh Phêrô: Con lại không thức (với Thầy) được một giờ sao (Mc 14:37)? Ðể đáp lại lời Chúa mời gọi, ta hãy thức và cầu nguyện với Chúa một giờ trước Thánh thể Chúa. Nếu lần đầu không cảm thấy gì, thì lần sau, rồi lần sau nữa. Giờ phút được gần gũi với Chúa đến với mỗi người vào những thời điểm, hoàn cảnh và trường hợp khác nhau: ít ai giống ai. Vậy thì hãy thức với Chúa một giờ xem lời Chúa và Mình thánh Chúa có sức tác động và biến đổi tâm hồn và đời sống ta, xem Chúa có thực sự là sức mạnh, là nguồn vui, là niềm an ủi, là sự cậy trông và là lẽ sống của đời ta không?
Lời cầu nguyện xin được thức với Chúa:
Lậy Chúa Giêsu Thánh thể!
Khi nào qùi bên nhà tạm, có Thánh thể Chúa ngự,
một mình con với Chúa,
xin Chúa làm thức tỉnh tâm hồn con,
cho con cảm nghiệm được rằng Chúa ở đó thực sự.
Và Chúa mong chờ con bầy tỏ nỗi lòng với Chúa.
Xin Chúa nói thầm với con,
sao cho lòng con nghe được tiếng Chúa.
Và xin ban cho con một dấu chỉ
để con không bao giờ quên Chúa. Amen.
LM Trần Bình Trọng