Nửa Đêm Bất Chợt Chàng Rể Đến

Quả vậy, các cô dại mang đèn mà không mang dầu theo.

Còn những cô khôn thì vừa mang đèn vừa mang chai dầu theo. (Mt, 25, 3-4)

Khi chuẩn bị đi dự đám cưới, chẳng phụ nữ nào mà không chải chuốt se sua, để khỏi thua chị, kém em với họ hàng nội ngoại, với thân bằng quyến thuộc, bạn bè, xóm ngõ. Áo quần lo sắm sửa cả tháng trước, đầu tóc cắt uốn trước cả mấy ngày, còn dung nhan đương nhiên phấn son rạng rỡ muôn phần. Chuyện quý cô lo lắng “lên đời” này hầu như ở đâu cũng thế., thời nào cũng vậy. Có lẽ vì thế Chúa Giêsu mới chẳng việc gì nhắc lại. Nên trong dụ ngôn hôm nay, Chúa đề cập đến một khía cạnh khác, khi nói đến việc các cô phù dâu mang dầu theo đèn. Có cô nhớ có cô quên.

Nếu ngày hôm nay kể lại dụ ngôn ấy, có thể Chúa Giêsu kể rằng, các cô trinh nữ phù dâu chạy xe đến nhà cô dâu, mà có những cô cẩn thận, đều nhớ châm xăng đầy bình, và cũng có những cô đãng trí, vội vã quên cả đổ xăng. Đến khi nửa đêm, chợt chàng rể đến rước dâu, các cô còn xăng liền phóng xe đi theo, có các cô hết xăng, đành tủi phận ở lại.

Mặc dầu ai cũng biết, sẽ có lúc Chàng Rể Giêsu bất ngờ đến mời gọi con người tham dự vào bàn tiệc Thiên Quốc. Sinh ký tử quy. Mặc dầu ai cũng hiểu thân phận mỏng manh của con người, có sinh, ắt có tử. Nhưng lại cứ làm như quên đi ngày định mệnh đen tối ấy, lại cứ chỉ biết sống như chẳng bao giờ sống nữa, chỉ biết chăm sóc trang điểm thân xác, hay tận lực trang bị phong phú cho cuộc sống phù vân, chỉ biết gom góp, tích lũy của cải, chỉ biết tranh giành nhau địa vị, chỉ biết bon chen nhau chút bả vinh hoa phú quý; tóm lại, chỉ biết phục vụ cho cái tôi vĩ đại.

Đáng buồn thay, con người hầu như chỉ nhìn thấy cái lợi trước mắt, mà quên mất đi cái cùng đích cuộc đời. Chỉ biết tham mồi bắt bóng, đâu hề hay biết cái lưỡi câu sắc cạnh đang thách thức, chờ đợi ẩn khuất bên trong.

Có lẽ những củ hành củ tỏi ngày xưa đã bao phen quyến rũ người Do Thái, cứ mãi lưu luyến thân phận nô lệ lưu đầy ở Ai cập, mà không thèm hướng đến tương lai xán lạn, khi tiến vào miền Đất Hứa tự do tràn trề sữa và mật ong.

Ngày nay những củ hành củ tỏi lại là những tiện nghi vật chất xa hoa, những quyền cao chức trọng, những lối sống buông thả vô luân, những luận điệu ngụy biện cho thói thực dụng, hưởng lạc, cũng đang níu kéo con người làm tôi mọi cho chúng, làm nô lệ cho xác thịt và ma quỷ, xa dần và quên hẳn đi Đấng Tạo Hóa, quên đi nhu cầu tâm linh, quên đi hành trang vào Nước Chúa, quên mang dầu hay đổ xăng, để có thể vững vàng tiến về Tiệc Cưới Thiên Cung.

Những trang thiết bị cần thiết cho cuộc lữ hành trần gian không thể nào thiếu ân sủng của Đức Chúa Thánh Thần, không thể thiếu Lời Chúa và Thánh Thể nhiệm mầu, lương thực thần linh dưỡng nuôi hằng ngày, cùng  những đóa hồng Mân Côi ngát hương của Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp.

Lạy Chúa, xin giữ gìn chúng con, đừng vô tình sống như các cô trinh nữ khờ dại, đem đèn mà không đem dầu, không biết lo lắng tích lũy vốn liếng cho đời sau. Mà luôn nhắc nhờ, soi sáng chúng con biết sống như những cô trinh nữ khôn ngoan, đem dầu theo đèn, biết tích cực thực thi Lời Chúa, để sau khi lâm chung, được xứng đáng vào hưởng Tiệc Cưới muôn đời. Amen.

BomBo