Chúa Nhật 14 Thường Niên C
Lc 10, 1-12.17-20
Trên đường lên Giêrusalem, sau khi đề ra những điều kiện để trở nên môn đệ đích thực, Chúa Giêsu liền sai 72 môn đệ đi rao giảng Tin mừng. Cũng như nhóm 12, các môn đệ này đã từ bỏ mọi sự, đáp ứng được những đòi hỏi, những điều kiện mà Chúa đưa ra. Giờ đây, chính các ông cũng sẽ rời xa Thầy mình để ra đi loan báo Tin mừng cứu rỗi cho muôn dân theo đúng lệnh truyền của Chúa.
Lời căn dặn của Chúa Giêsu khi sai 72 môn đệ ra đi so với những lời Người dùng trước đó để nói với 12 Tông đồ chi tiết và rõ ràng hơn nhiều. Lý do để Chúa sai các ông đi rao giảng Tin mừng là vì “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”. Và vì thế, Chúa Giêsu mời gọi các ông tham dự vào sứ mệnh rao truyền Nước Thiên Chúa cũng như gia tăng việc cầu nguyện không ngừng để xin Chúa Cha sai nhiều thợ lành nghề đến đồng lúa chín vàng đang chờ người thu hoạch.
Chúa Giêsu đã không ngần ngại loan báo cho các môn đệ biết trước những gian nan khốn khó đang sẵn chờ các ông ở phía trước. Hành trình của các ông ra đi được ví như “chiên con đi vào giữa bầy sói”. Sứ giả của Thiên Chúa một khi phục mệnh ra đi thì cần phải chấp nhận đi vào những hoàn cảnh khó khăn và thử thách, đi đến những nơi mình không muốn, và ngay cả liều mất mạng sống nữa. Họ chấp nhận những thử thách gian lao, là vì, đối với họ, niềm vui chính là được chính Chúa Giêsu tin tưởng trao phó cho công việc loan báo sứ điệp Tin mừng- sứ điệp của tình yêu. Họ vui mừng và tự do chấp nhận ra đi vì họ cảm nhận được tình yêu của Thiên Chúa mời gọi và thúc bách họ. Họ hoàn toàn tự do và vui vẻ ra đi bởi họ hiểu rằng tình yêu là một lời mời gọi chứ không bao giờ là một sự cưỡng bức. Thế nên, vâng lời Thiên Chúa tình yêu, họ ra đi….
Hành trang của các nhà truyền giáo cũng được Chúa Giêsu giản lược hết bao có thể. “Đừng mang theo túi tiền, bao bị hay giày dép”. Hẳn chúng ta biết đây chính là sứ mệnh đòi hỏi gắt gao, thúc bách người môn đệ phải sống ngay lập tức thái độ từ bỏ mọi sự và tin tưởng phó thác vào tay Chúa quan phòng. Thật thế, không mang theo túi tiền, tức là người môn đệ sẽ cảm nhận một cuộc sống bấp bênh, không biết ngày mai sẽ ra sao, tương lai dường như không được đảm bảo; không mang bao bị và giày dép là nhằm tránh đi những thứ đồ đạc cồng kềnh, không cần thiết và tránh đi những tiện nghi thường dùng; cũng đừng chào hỏi ai dọc đường, tức là đừng quá lãng phí thời gian vì cách chào theo kiểu phương Đông thường dài dòng mà sứ vụ rao giảng Tin mừng thì đang khẩn cấp. Sứ mệnh ra đi của các môn đệ là một sứ mệnh không biên giới. Các ông được sai đến mọi nơi để mang đến cho người dân nơi đó quà tặng Bình an của Đấng Thiên sai, lời chúc lành từ trời mà Thiên Chúa muốn ban tặng cho con người.
“Họ ra đi, mang hạt giống vãi gieo, lúc trở về, reo vui hớn hở, vai nặng gánh lúa vàng” (Tv 125, 6). Tác giả thánh vịnh diễn tả thật đúng tâm trạng của 72 môn đệ về những gì các ông đã thực hiện khi vâng lệnh Chúa ra đi loan báo Tin mừng. Các ông vui mừng hớn hở vì thành quả do sứ vụ rao giảng Tin mừng mang lại. Đồng thời các ông còn cảm nghiệm hiệu quả nhiệm lạ từ quyền năng uy quyền của Thầy mình. “Nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng khuất phục chúng con”. Có thể đối với các ông, thành quả của những chuyến “ra khơi”, và những ơn ích do Chúa ân ban mà mắt các ông được chứng kiến là niềm hạnh phúc tột cùng rồi. Thế nhưng, với Chúa Giêsu, đó chưa phải là đỉnh điểm của hạnh phúc. Thật vậy, Chúa Giêsu tiếp tục giúp các ông nhận thức tầm quan trọng sâu xa từ những gì các ông đã làm vì danh Chúa cho nhân trần. Đồng thời Người cũng khai mở cho các ông biết nguồn gốc quyền năng mà các ông đã có dịp cảm nghiệm, tất cả đều do ân huệ nhưng không của Thiên Chúa muốn qua các ông ban tặng cho con người. Chúa Giêsu còn cho các ông biết rằng, niềm hạnh phúc vĩnh cửu, niềm vui của các ông chính là “tên của anh em được ghi trên trời”. Còn hạnh phúc nào hơn hạnh phúc này, còn thành quả và ân phúc nào hơn đặc ân vô biên mà Thiên Chúa đã ban tặng cho các ông sau khi các ông đã chu toàn lệnh truyền của Chúa, đến với muôn dân loan báo Tin mừng cứu rỗi? Đó chính là nguồn hạnh phúc đích thực mà Chúa muốn trao ban cho hết những ai xả thân vì Tin mừng.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta theo chân các môn đệ tiếp tục ra đi làm chứng cho tình yêu Chúa Kytô giữa lòng nhân loại. Bản chất của Giáo hội Chúa Kytô chính là sứ vụ truyền giáo. Vì thế, chúng ta không ngừng cầu xin Chúa ban cho Giáo hội thêm nhiều tâm hồn quảng đại đáp lại tiếng Chúa kêu mời. Xin Chúa cho mỗi người trong chúng ta ý thức hơn nữa sứ mạng mà Chúa và Giáo hội mời gọi là “Hãy ra khơi” rao giảng Tình yêu Thiên Chúa cho muôn người.
Lm Jos. Phạm Ngọc Ngôn, Csjb