Thánh nữ Magarita kể lại: Năm 1674, ngày lễ các thánh, Chúa Giêsu , trong một giây phút hé mở cho tôi thấy nước Trời. Trong chốc lát, lòng tôi tràn ngập vui sướng, tôi hằng mơ ước được về hưởng hạnh phúc vô tận ấy. Nhưng với giọng nhân từ Người phán bảo tôi:
“Chỉ có đường thánh giá, chỉ có đau khổ mới đưa con tới đỉnh tuyệt vời ấy”.
Lần khác, Chúa hiện ra và bảo tôi:
“Hai điều con muốn điều nào: một là được khỏe mạnh, lòng luôn hưởng sự ngọt ngào êm ái, bề trên tín cẩn, chị em mến phục, người đời trọng kính; hai là phải ốm đau bệnh tật, chịu bề trên, chị em khinh dể, lòng luôn cay đắng khổ cực? Nghe những lời ấy, tôi bần thần cả người, sấp mình xuống than thở: Lạy Chúa, con chẳng dám chọn đàng nào, nhưng đàng nào đẹp lòng Chúa hơn, thì con xin chọn đàng ấy.” Chúa lại bảo tôi:
“Cha chọn cho con đàng khổ giá, vì chỉ có khổ giá mới đẹp lòng Cha, ai yêu khổ giá thì nên giống Cha”.
Cũng lúc ấy Chúa cho tôi xem thấy những sự khốn khó của cả đời tôi, tôi giùng mình khiếp sợ, không biết rồi đau khổ sẽ đưa tôi đến đâu?
Bà thánh tiếp: “Yêu nhau thì trao tặng vật quí trọng cho người mình yêu. Chúa Giêsu ban cho kẻ người yêu, trừ nước thiên đàng, không còn của gì quí hơn thánh giá, nghĩa là cho họ những đau khổ khi còn sống trên đời”.
Bà viết thư cho chị dòng Đức Bà bị bệnh nặng rằng: “Tôi cầu cho chị luôn, không xin Chúa cất đau khổ đi, vì Chúa chỉ ban thánh giá cho người Chúa yêu. Tôi chỉ xin Chúa cho chị vác thánh giá đến cùng”.
Thánh tích:
Thánh nữ Magarita làm gương nhẫn nhục và vui chịu khổ. Bà kể lại như sau:
Lần nào Chúa dạy tôi tôn thờ Trái Tim Chúa, Người cũng bảo tôi:
“Con sẽ phải đau khổ suốt đời. Cha đã dùng thánh giá để cứu chuộc thế gian, thì con cũng phải dùng khổ giá, khổ cực để truyền bá lòng tôn sùng Trái Tim Cha.”
Lời Chúa phán không sai, suốt đời tôi bị đau khổ với chính mình, đau khổ với kẻ khác, đau khổ vì Chúa Giêsu .
Khi thánh nữ trình bày những lời truyền dạy của Chúa cho bề trên, bà dạy phải viết những điều ấy vào giấy để trình lên các bề trên giáo phận. Các đấng xem xong cho là bà bị quỉ ám hoạc cuồng tín. Nhục nhã hơn nữa, có linh mục đến trừ quỉ cho bà.
Tiếng đồn bà bị quỉ ám tung ra khắp nơi, ai cũng sợ và tránh bà như tránh tà ma. Bà phải chịu tiếng xấu ấy cho đến khi cha Columbi dòng Tên làm bề trên ở tỉnh Paray xác nhận việc tôn sùng Trái Tim Chúa Giêsu là do chính Chúa truyền dạy.
Nhưng sau này, quyết nghị ấy bị một hồng y giáo chủ phi bác. Lại một lần nữa, bà bị mọi người xỉ nhục, coi là kẻ giả hình nhân đức, là kẻ dở người, là kẻ bị quỉ ám.
Bấy giờ mọi người đồng tình làm khổ tôi, bạc đãi tôi, bêu xấu tôi. Nếu không có Chúa nâng đỡ, tôi không sao chịu được. Bà phải chịu cơ cực như thế 20 năm dài. Nhưng nhờ những năm đau khổ ấy, Trái Tim Chúa Giêsu được khắp nơi tôn thờ.