Noel những năm trước, tôi đòi hòa bình. Noel năm nay, tôi vẫn đòi hòa bình, lại còn thêm đói ăn.
Cái đói nào cũng khổ.
Đã đói lại còn lo. Lo không biết làm sao để hết đói. Lo không chừng chiến tranh lại tái phát thê thảm.
Đói nên lo, lo nên buồn.
Lo buồn này kẻo lo buồn khác như những mắt xích của một dây chuyền dài, càng ngày càng xiết chất cuộc sống vốn đã ốm gầy.
Tương lai mù mịt. Những lời hứa hẹn tốt đẹp nhất cũng chỉ đủ lóe lên một vài hy vọng mờ nhạt. Tin ai được, khi đời sống đã bi lừa đảo quá nhiều, đã bị thất vọng quá nhiều niềm tin.
Đời nghèo đói như một ngõ cụt. Chẳng ai muốn vào đói. Ai lỡ vào rồi thì tìm đủ cách đề thoát ra.
Thế mà, Chúa ơi! sao Chúa lại sinh ra trong thân phận người nghèo? Đói nghèo cực khổ lắm. Chúa không biết sao! Vừa túng thiếu vất vả nhọc nhằn vừa bi người ta khinh bỉ, thiệt thòi đủ thử. Chúa chọn cảnh nghèo làm chi vậy? Nếu Chúa không phải là Chúa, thế nào người ta cũng chê là dại.
Nhưng dần dà con đã hiểu.
Chỉ có Chúa thánh thiện, khôn ngoan và thương yêu vô cùng mới dám “dại” như thế.
Thực vậy, việc Chúa chọn phận nghèo chính là một nguồn an ủi lớn cho con.
Trước hết, với cuộc sống nghèo, Chúa đã tích cực chia sẻ cuộc đời túng thiếu của con. Chúa chia sẻ thực sự bằng cách Chúa sống với người nghèo, trong cảnh nghèo, như người nghèo và cho người nghèo.
Nhìn hang đá Noel, con thấy Chúa còn nghèo hơn con. Nhưng nhờ đó, con cảm thấy Chúa gần con, như một người bạn, như một người thân. Chẳng ai dám chia sẻ đời nghèo của con để sống gần con như thế. Có Chúa, con cảm thấy bớt cô đơn buồn tủi.
Ngoài ra, sự Chúa chọn phận nghèo, còn dạy cho con giá tri cao quý của đau khổ.
Chúa đã dùng đau khổ để cứu con và nhân loại; con không thể lên trời bằng con đường khác. Hiện giờ đau khổ không thiều. Chỉ cần con chịu những đau khổ ấy với tâm tình mến Chúa và khát khao tìm Chúa, tức khắc đau khổ sẽ trở thành con đường đưa con về hạnh phúc bất diệt.
Cũng nhờ đó con mới nhận ra rằng cảnh nghèo không thể kéo dài hơn cuộc sống trần gian. Nó chỉ tạm thời, rồi nó sẽ qua đi. Nếu nó có thề dùng vào việc mở của thiên đàng, thì nó không phải chỉ biết gây đau thương và bất hạnh.
Tất nhiên, con sẽ cố gắng xoay sở làm ăn để có đủ sống xứng đáng con người, nhưng nếu cảnh nghèo cứ bám chặt lấy đời con, thì con phải lợi dụng nó, để hiến nó thành một phương tiện làm giầu thiêng liêng.
Lạy Chúa Giêsu Hài Đồng, xin giúp con biết thánh hóa cảnh túng nghèo đau khổ. Công việc không dễ dàng. Nhưng với ơn Chúa, con tin sẽ thực hiện được. Ngay từ bây giờ, xin thương ban cho tâm hồn con tinh thần bình an và phó thác, để dù no dù đói, con luôn nhận thấy tình thương Chúa theo sát đời con.
GM GB. Bùi Tuần
Trích từ “Nói Với Chính Mình”