Khi bắt đầu lên đường thi hành sứ vụ, việc đầu tiên Chúa Giê-su làm là tuyển chọn một số môn đệ nòng cốt để tiếp tay và nối gót Người rao giảng Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh.
Đây là một nhiệm vụ rất trọng đại cao cả nhưng đồng thời cũng đầy gian truân và thách thức, thế nên cần phải tuyển cho được những ứng viên phù hợp.
Trong các thành phần dân chúng thời đó, chúng ta thấy nổi bật nhất là các tư tế ở Đền Thờ Giê-ru-sa-lem. Họ là những người ngày đêm ứng trực trong đền thờ lo việc thờ phượng tế lễ Thiên Chúa. Xem ra họ là những ứng viên sáng giá nhất cho công cuộc loan báo Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh. Thế nhưng Chúa Giê-su đã không chọn bất cứ ai trong số các vị ấy làm tông đồ xây dựng Hội Thánh Người.
Kế đó, các kinh sư là những người học rộng và thông thạo thánh kinh. Có ai xứng đáng hơn họ trong việc giải thích và loan truyền Lời Chúa? Có ai giàu kiến thức về đạo lý bằng họ? Thế mà Chúa Giê-su cũng không chọn một ai trong số các vị nầy làm tông đồ của Người.
Thành phần thứ ba cũng rất sáng giá là các người biệt phái. Họ giữ luật rất nhiệm nhặt, có đời sống đạo rất nghiêm túc. Những người như thế cũng đáng làm đầu thiên hạ và lãnh đạo người ta. Thế mà Chúa Giê-su cũng không chọn bất cứ người biệt phái nào vào hàng ngũ các môn đệ đầu tiên.
Chúa Giê-su cũng không chọn những người có địa vị trong xã hội hay những người giàu sang quyền quý làm môn đệ của Người.
Cách chọn lựa môn đệ của Chúa Giê-su khiến chúng ta kinh ngạc: “Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy ông Si-môn với người anh là ông An-rê, đang quăng lưới xuống biển, vì họ làm nghề đánh cá. Người bảo họ: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà đi theo Người. Đi xa hơn một chút, Người thấy ông Gia-cô-bê, con ông Dê-bê-đê, và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang vá lưới ở trong thuyền. Người liền gọi các ông. Và các ông bỏ cha mình là ông Dê-bê-đê ở lại trên thuyền với những người làm công, mà đi theo Người.” (Mc 1,14-20)
Như thế, Chúa Giê-su đã chọn bốn ngư phủ là Simon, An-rê, Gioan, Giacobê, làm môn đệ đầu tiên trong lúc họ đang quăng chài kéo lưới hoặc đang vá lưới trong thuyền.
Tại sao Chúa Giê-su lại chọn các ngư phủ làm môn đệ đầu tiên?
Các ngư phủ là những người dạn dày sương gió. Họ quen chịu giá lạnh giữa biển khơi; từng trải qua những đêm tối giữa sóng gió trùng khơi; không sợ đói, không sợ rét, không sợ bão tố cuồng phong, không sợ cảnh chơi vơi giữa ba đào sóng gió. Nói chung, họ có khả năng vượt qua mọi khó khăn, gian khổ và nghịch cảnh để đạt cho bằng được nguyện vọng của mình.
Họ là những người đầu tiên được Chúa Giê-su chiếu cố và mời gọi làm môn đệ loan Tin Mừng, làm những trụ cột nòng cốt để xây dựng Hội Thánh.
Điều nầy cho thấy phẩm chất đầu tiên của người môn đệ Chúa Giê-su là không ngại gian truân, sẵn sàng hy sinh để thực hiện những mục tiêu mà Chúa đề ra cho mình.
Lạy Chúa Giê-su,
Chúa đã anh dũng vượt qua vô vàn gian khó trong sứ mạng loan báo Tin Mừng và xây dựng Hội Thánh. Chúa không hề lùi bước trước bất cứ nghịch cảnh nào, cho dù phải chịu khổ nạn đau thương và chịu chết thảm khốc trên thập giá.
Xin ban ơn giúp chúng con biết noi gương Chúa, sẵn sàng vượt khó, dám đương đầu với mọi thách thức và sóng gió như các môn đệ đầu tiên, hầu có thể chu toàn trọng trách mà Chúa và Hội Thánh trao phó cho chúng con.
Lm. Inhaxiô Trần Ngà