Phải kiên trì vượt qua gian khổ mới hy vọng được thành công.

Thứ Tư Tuần 18 TN, Năm Lẻ. 

Bài đọc: Numbers 13:1-2,25-14:1, 26ª-29ª, 34-35; Matthew 15:21-28

Nhiều người thích được thành công, thích ngồi mơ mộng để dệt đời mình bằng những tương lai huy hoàng rực rỡ, được trở nên những nhân vật nổi tiếng trong lịch sử hay ngoài xã hội; nhưng khi giật mình tỉnh giấc và phải đương đầu với những hy sinh gian khổ, những mơ ước bị tan biến như bọt biển bị sóng đánh tan tành. Họ quên đi một thực tế là ai cũng phaỉ trải qua những hy sinh gian khổ trước khi đạt được những kết quả tốt đẹp.

Các Bài Đọc hôm nay đưa ra hai thái độ tương phản của nhân loại. Trong Bài Đọc I, con cái Israel thích thú khi nghe các thám tử tường thuật chuyến đi xem xét tình hình Đất Hứa miền Canaan; nhưng khi nghe đến binh lính to lớn và thành trì kiên cố của họ thì họ hết mong Đất Hứa, vì họ sợ phải trả giá bằng gian khổ và chết chóc. Họ bắt đầu toa rập nhau và gào thét điệp khúc “chúng tôi muốn trở về Ai-cập,” để kêu trách Thiên Chúa và ông Moses. Trong Phúc Âm, người đàn bà xứ Canaan muốn xin Chúa Giêsu chữa lành cho con gái bị quỉ ám. Mặc dù bị thử thách nặng nề bởi các môn đệ và bởi Chúa Giêsu, Bà nhất định vượt qua mọi thử thách để kiên trì van xin cho tới khi được. Chúa Giêsu phải ngạc nhiên trước cách biểu lộ niềm tin này, nên đã ban cho Bà điều Bà xin.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: Cho tới bao giờ cái cộng đồng hư đốn này cứ tiếp tục lẩm bẩm kêu trách Ta?

1.1/ Lý do con cáiIsraelkêu trách Thiên Chúa: Hai mục đích Thiên Chúa muốn làm cho con cáiIsrael: thứ nhất, Ngài muốn giải phóng con cáiIsraelkhỏi làm nô lệ cho người Ai-cập; thứ hai, Ngài muốn đưa họ vào Đất Hứa mà Ngài đã hứa với các tổ-phụ của họ.

Để chuẩn bị tinh thần, Đức Chúa phán với ông Moses: “Ngươi hãy sai người đi do thám đất Canaan, đất mà Ta sẽ ban cho con cáiIsrael. Các ngươi sẽ sai đi mỗi chi tộc một người và tất cả phải là kỳ mục trong dân.” Sau bốn mươi ngày do thám đất, họ trở về và tường thuật những gì mắt thấy tai nghe cho ông Moses và toàn thể dân chúng. Muốn hiểu chi tiết những gì họ tường thuật, xin đọc Sách Dân Số, chương 13 và 14. Một cách tổng quát, con cáiIsraelmắt sáng rỡ khi nghe đến vùng đất tràn đầy sữa và mật, những chùm nho phải hai người khiêng; nhưng mắt họ tối sầm lại khi nghe đến binh lính to lớn và thành trì kiên cố. Nỗi lo sợ phải hy sinh gian khổ và có thể phải chết thắng vượt ước mơ được định cư trong Đất Hứa, nên toàn thể cộng đồng lớn tiếng kêu la, dân chúng khóc lóc cả đêm ấy. Họ muốn trở về Ai-cập hay ở lại trong sa mạc để chết cách an toàn!

Nghe những tiếng kêu la than khóc, Đức Chúa lại phán với ông Moses và ông Aaron:

“Cho tới bao giờ cái cộng đồng hư đốn này cứ tiếp tục lẩm bẩm kêu trách Ta? Ta đã nghe thấy toàn những lời cằn nhằn, đám con cáiIsraelnày cứ lẩm bẩm chống Ta.”

1.2/ Hậu quả của việc than trách: Chúa truyền cho ông Moses và ông Aaron: “Ngươi hãy nói với chúng: Ta thề – sấm của Đức Chúa – Ta sẽ xử với các ngươi như lời các ngươi kêu thấu tai Ta. Trong sa mạc này, thây các ngươi sẽ ngã gục: trong các ngươi, tất cả những người đã được kiểm tra đăng ký, từ hai mươi tuổi trở lên, mà đã cằn nhằn chống Ta, Theo số ngày các ngươi đã đi do thám đất – bốn mươi ngày – mỗi ngày tính là một năm, các ngươi sẽ phải gánh chịu tội ác của các ngươi bốn mươi năm, và các ngươi sẽ biết Ta trừng phạt những kẻ bất tuân như thế nào.

Ta, Đức Chúa, Ta đã phán; Ta quyết sẽ thi hành như thế cho toàn thể cộng đồng hư đốn này đã cấu kết với nhau chống lại Ta. Trong sa mạc này chúng sẽ bị tiêu diệt và sẽ chết hết.”

Theo những lời này, con cáiIsraelsẽ phải lãnh nhận những hậu quả như sau:

(1) Họ phải sống lang thang trong sa mạc 40 năm, mặc dù từ Biển Đỏ, nơi họ xuất hành khỏi Ai-cập chỉ mất khoảng ít ngày tới Đất Hứa. 40 ngày dọ thám trở thành bản án 40 năm lưu đày trong sa mạc; và tất cả những thám tử phản động xúi giục dân làm phản bị giết chết hết, ngoại trừ ông Caleb và ông Joshua, những người không chống lại Thiên Chúa và Moses.

(2) Thế hệ của họ (từ hai mươi tuổi trở lên) sẽ dần dần chết hết trong sa mạc theo như lời họ than trách; mặc dù ông Moses đã hết lòng cầu xin Thiên Chúa tha thứ cho họ.

(3) Thế hệ con cháu của họ sẽ được vào hưởng Đất Hứa vì chưa chống lại Thiên Chúa.

2/ Phúc Âm: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy.”

2.1/ Thái độ kiên trì của người đàn bà Dân Ngoại: Trong cuộc đời hành đạo, Chúa Giêsu rất ít ra khỏi lãnh thổ củaPalestine. Trình thuật hôm nay là một ngoại lệ, thánh Matthew tường thuật: “Ra khỏi đó, Đức Giêsu lui về miền Tyre và Sidon, thì này có một người đàn bà Canaan, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: “Lạy Ngài là con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!”

Người đàn bà Canaan này phải đương đầu với ít nhất 3 thử thách lớn như sau:

(1) Nạn kỳ thị chủng tộc: Người Do-thái khinh thường những người Dân Ngoại, họ không muốn có bất cứ liên hệ gì với Dân Ngoại cả. Bà phải can đảm lắm mới vượt qua được bức tường kỳ thị chủng tộc này.

(2) Các môn đệ coi Bà như một gánh nặng cần trút bỏ càng sớm càng tốt: Thấy Chúa Giêsu không đáp lại một lời, các môn đệ thưa với Ngài: “Xin Thầy bảo Bà ấy về đi, vì Bà ấy cứ theo sau chúng ta mà xin mãi!” Chúa Giêsu tỏ thái độ cho các môn đệ và cho cả Bà: “Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhàIsraelmà thôi.”

(3) So sánh Bà với chó: Đây có lẽ là một thử thách to lớn nhất về đức tin. Nhiều nhà chú giải có khuynh hướng làm dịu lại bằng cách đề cập tới chó nhà hay chó con; nhưng điều chính yếu là con người phải làm chứng cho đức tin cho dù bị xỉ nhục. Hãy nghe lời Bà đối thoại với Chúa Giêsu:

– Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: “Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!”

– Người đáp: “Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con.”

– Bà ấy nói: “Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.”

2.2/ Sự ngạc nhiên của Chúa Giêsu: Lời đối đáp của Bà nói lên một sự thật: mặc dù không được ăn bánh dành cho con cái, nhưng “lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống.” Tuy Chúa Giêsu không trực tiếp rao giảng cho Dân Ngoại, nhưng Ngài đang huấn luyện các môn đệ để làm việc đó. Trong Kế Hoạch Cứu Độ của Thiên Chúa, Ngài muốn chọn dân Do-thái trước khi bành trướng ơn cứu độ đến tất cả Dân Ngoại.

Vì Bà biểu lộ đức tin cách vững chắc, nhiệt thành, và khôn ngoan; nên Đức Giêsu trả lời Bà: “Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy.” Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Chúng ta phải trải qua gian khổ trước khi đạt tới vinh quang Nước Trời. Nếu chúng ta cùng chịu gian khổ với Đức Kitô, chúng ta sẽ cùng thống trị vinh quang với Ngài.

– Chúng ta phải nghe lời Đức Kitô để đi qua đường hẹp; vì đường rộng rãi thênh thang chỉ dẫn tới diệt vong. Cuộc đời chúng ta có thể ví như cuộc đời con cáiIsrael40 năm trong sa mạc

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP

loinhapthe.com

Numbers 13:1-2,25-14
View in: NAB
1And the people marched from Haseroth, and pitched their tents in the desert of Pharan.
2And there the Lord spoke to Moses, saying:
Matthew 15:21-28
View in: NAB
21And Jesus went from thence, and retired into the coasts of Tyre and Sidon.
22And behold a woman of Canaan who came out of those coasts, crying out, said to him: Have mercy on me, O Lord, thou son of David: my daughter is grieviously troubled by the devil.
23Who answered her not a word. And his disciples came and besought him, saying: Send her away, for she crieth after us:
24And he answering, said: I was not sent but to the sheep that are lost of the house of Israel.
25But she came and adored him, saying: Lord, help me.
26Who answering, said: It is not good to take the bread of the children, and to cast it to the dogs.
27But she said: Yea, Lord; for the whelps also eat of the crumbs that fall from the table of their masters.
28Then Jesus answering, said to her: O woman, great is thy faith: be it done to thee as thou wilt: and her daughter was cured from that hour.