Tình thương được biểu lộ trước hết qua cái nhìn như Tin mừng hôm nay ghi nhận: “Chúa Giêsu thấy đoàn lũ dân chúng, liền động lòng thương xót họ vì họ tất tưởi bơ vơ như những con chiên không có người chăn …” Chúa Giêsu thấy nhu cầu tâm linh của đám đông dân chúng, Chúa thương yêu rồi Chúa hành động để chứng tỏ tình thương đó: cụ thể Chúa đã rao giảng Tin Mừng nước Thiên Chúa cho dân, đã chữa lành bệnh tật, đã xua trừ ma quỉ, đã hóa bánh ra nhiều cho dân được ăn no trước khi giải tán họ về…
Nhưng tình thương Chúa còn đi xa hơn khi Chúa cần có những người cộng tác với Chúa trong đồng lúa Nước Trời nên Chúa đã nói với các môn đệ: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít. Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa về”. Đồng lúa là của Thiên Chúa, các thợ gặt là do Chúa sai đến và Chúa muốn chúng ta cộng tác với Chúa trong việc thu hoạch Đồng lúa này. Cộng tác bằng cách nào? Trước hết là bằng lời cầu nguyện. Đây chính là lời mời gọi của Chúa chứ không phải là lời của Giáo hội hay của ai khác. Vậy chúng ta hãy quan tâm tới việc cầu nguyện và có lời cầu nguyện đi trước việc truyền giáo cũng như đang khi làm việc tông đồ, bác ái.
Không phải chỉ có linh mục hay tu sĩ mới là thợ gặt mà mọi người tín hữu đều được Chúa kêu gọi tham gia sứ mệnh này bằng cách chúng ta quan tâm tới nhu cầu chính đáng của anh em và cố gắng đáp ứng. Chúng ta sẽ trở thành thợ gặt giỏi cho Nước Chúa khi biết gắn kết với Chúa và lo cho lợi ích của anh em từ trong gia đình ra ngoài xã hội. Ai nấy theo cách của mình đều được gọi và làm việc ở cánh đồng lúa chín Nước Trời.
Hôm nay Chúa cũng dạy các môn đệ và mọi người tín hữu chúng ta về tinh thần phải có khi tham gia là thợ gặt trong đồng lúa Nước Trời đó là: “Các con đã lãnh nhận nhưng không thì hãy cho nhưng không”. Nước Trời là quà tặng Chúa ban. Chúa đã ban nhưng không cho mỗi người chúng ta thì đến lượt chúng ta cũng phải biết trao đi cho anh em cách nhưng không như vậy. Các môn đệ được Chúa ban quyền rao giảng, quyền trừ quỉ, chữa lành bệnh tật nay các ông phải thi hành quyền đó cách nhưng không. Nhiều người được Chúa ban cho nhưng không lại có tâm lí: “Hòn đất ném đi hòn chì ném lại” tức là bắt người ta phải trả công cho mình như vậy là không đúng với tinh thần Chúa muốn. Chúa Giêsu có lời dạy được ghi trong sách Công vụ tông đồ: “Cho thì có phúc hơn nhận (Cv 20, 35)”. Nếp sống văn hóa Chúa muốn dạy chúng ta là văn hóa cho đi thay vì văn hóa chiếm hữu. Tinh thần Chúa dạy các thợ gặt trong đồng lúa Nước Trời là tinh thần thanh thoát, khó nghèo, không vụ lợi và biết phó thác cho Chúa, ra đi gieo niềm vui và bình an của Chúa đến cho những người chúng ta có cơ hội tiếp xúc. Một khi đã yêu mến Chúa thì cũng yêu mến những con chiên bơ vơ vất vưởng của Chúa. Thánh Fanxicô Assidi đã bị đánh động rất nhiều khi đọc đoạn Tin Mừng này và Ngài cố gắng sống và ra đi rao giảng Tin mừng với hành trang là những lời Chúa dạy trong bài Tin Mừng này.
Câu chuyện : Có một vị bá tước giầu có ngày kia cho thánh Gioan Thiên Chúa 25 đồng vàng để giúp người nghèo khổ. Đến chiều bá tước đó giả làm người ăn xin tới bệnh viện xin giúp đỡ. Động lòng thương, Gioan Thiên Chúa lấy ra 25 đồng vàng mới nhận được ban sáng và trao cho người nghèo đó kèm theo những lời khích lệ ân cần. Hôm sau bá tước tới thú nhận và xin lỗi vì đã thử lòng Gioan Thiên Chúa. Trước khi từ giã, bá tước đưa 150 đồng vàng và trả lại 25 đồng vàng đã cho hôm trước. Rồi sau đó hằng tuần ông cho đem tới bệnh viện tiền bạc, thuốc men, lương thực, quần áo để giúp thánh Gioan Thiên Chúa trong việc bác ái từ thiện đặc biệt là giúp các bệnh nhân nghèo.
Chúng ta nguyện noi gương Chúa Giêsu có cái nhìn động lòng thương đối với những anh em khốn khó để đem tình thương của Chúa đến cho họ qua lời cầu nguyện cũng như qua những gì ta có thể làm được hầu mưu ích cho anh em về phần xác cũng như phần hồn. Amen