Tin Mừng hôm nay, cả hai phe chính trị “bảo vệ chủ quyền dân tộc Do Thái” và “ủng hộ thuộc quyền hay bán nước cho đế quốc” toa rập với nhau để trắc nghiệm thái độ chính trị của Chúa Giêsu.
Trước tiên, họ hoa mắt Chúa Giêsu bằng câu khen tặng rất chân thành của những người chuyên giả dối “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật và cứ sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Thầy cũng chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta” (Mt 22,16).
Để sau đó, họ gài bẫy Ngài bằng câu hỏi thâm độc: “Vậy xin Thầy cho biết ý kiến: có được phép nộp thuế cho Xêda hay không?” (Mt 22,17). Thâm độc là vì chẳng khác nào họ hỏi: “Thầy có phục quyền của Xê-da không”. Thâm độc là vì câu hỏi đã sẵn có hai câu trả lời hoặc có hoặc không, nhưng câu nào cũng có thể bị kết tội do bởi hai phe. Nếu trả lời có thì bị ghép tội “phản dân, hại nước”. Nếu trả lời không, bị ngay tội “chống chính quyền”.
Rõ ràng là họ không hiểu gì về sứ mệnh của Chúa Giêsu, và càng không hiểu về Đức Khôn Ngoan của Thiên Chúa. Chúa Giêsu bình thản bảo họ đưa xem đồng tiền nộp thuế, và hỏi họ về hình trên đồng tiền. Rồi Ngài trả lời: “Cái gì của Xê-da thì hãy trả cho ông Xê-da, và cái gì của Thiên Chúa thì hãy trả cho Thiên Chúa” (Mt 23, 21).
Câu hỏi của họ đầy ác ý, nhưng câu trả lời Chúa Giêsu rất thành ý. Ngài không có ý vạch mặt âm mưu của họ, nhưng Ngài muốn mạc khải cho họ biết điều cần biết quan trọng hơn là phải quy phục Thiên Chúa uy quyền.
Thiên Chúa không có những thủ đoạn chính trị, bởi vì Thiên Chúa không chỉ có uy quyền khi Ngài đã sáng tạo nên muôn loài muôn vật trong vũ trụ nầy, mà còn có cả tấm lòng thương xót bởi Ngài vẫn hằng quan phòng gìn giữ công trình của Ngài luôn tốt đẹp.
“Trả cho Xêda những gì của Xêda và trả cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa”, hẳn Chúa Giêsu không có ý nói đến một sự công bằng sòng phẳng, như nhân loại vẫn sử dụng câu nói của Ngài hơn hai ngàn năm nay để ám chỉ ý ấy. Thiết tưởng, đức khôn ngoan của Thiên Chúa còn muốn chúng ta hiểu sâu xa hơn về ý muốn của Thiên Chúa: hãy xử với nhau cho hợp tình hợp lý ở trần gian này, nhưng đừng quên rằng tất cả phải quy hướng về sự Thiện hảo của Thiên Chúa.
Thiết nghĩ, việc bổn phận công dân trần thế của mọi công dân không phân biệt tôn giáo nào vẫn luôn là việc hợp thánh ý Chúa trong một đất nước biết sử dụng quyền bính của mình mà dẫn dắt con dân đến hòa bình tự do hạnh phúc thật.
Tôi không muốn hiểu từ “quyền bính thế gian” đồng nghĩa với “quyền lực của satan”, nhưng tôi muốn hiểu mọi quyền bính trên thế gian này đều phát xuất từ Thiên Chúa, đều do Thiên Chúa ban tặng, để là họa ảnh của một Thiên Chúa rất toàn năng uy quyền nhưng uy quyền ấy, lại là uy quyền của tình thương.
Chúa Giêsu đã nói với Philatô: “Nếu từ trên không ban xuống cho ông, thì ông chẳng có quyền gì trên tôi” (Ga 19,11)
Một người làm cha trong gia đình với cái uy quyền làm cha mà Thiên Chúa ban cho không phải là để thao túng quyền ấy bắt vợ và con phải tuân thủ theo ý chủ quan của mình, nhưng là phải tuân thủ theo những gì là chân thiện mỹ, những gì là tốt đẹp nhất, tuân thủ theo ý của Thiên Chúa Đấng Tuyệt Đối Thiện Hảo.
Những người lãnh đạo quốc gia cũng được sẻ chia cái uy quyền của Thiên Chúa không phải để bắt con dân mình theo đường lối vong bản vì mất nhân tính, vong thân vì tự do tội lỗi, vong quốc vì không có tình yêu dân tộc và xem việc ky cóp túi vàng cho nhà mình nặng hơn vận mệnh đất nước…., nhưng phải dùng quyền ấy để không chỉ làm cho đất nước hưng thịnh, phát triển và bền vững mà còn làm cho mọi con dân nhận biết một Thiên Chúa uy quyền.
Tiếc thay, khi được mặc lấy một chút quyền bính, trong nhà hay ngoài xã hội, thì con quỷ Satan đến kích động ngay lòng kiêu ngạo sẵn có, để phủ nhận quyền bính ấy đến từ Thiên Chúa, để tưởng thưởng khích lệ lòng thống trị độc tôn tự cho mình là thượng đế thống lĩnh, để xúi giục sử dụng quyền bính ấy chống lại Thiên Chúa. Lúc này đây, quyền bính thế gian mới trở thành quyền lực của Satan.
Bởi thế, nhiều quốc gia ngày nay dẫn con dân của họ từ chỗ phục quyền đến chỗ tôn thờ lãnh tụ như một vị thần thánh. Vì lợi ích chính trị, người đã biến thành tư tưởng của lãnh tụ thành giáo lý và tôn thờ lãnh tụ như tôn thờ ngẫu tượng. Tôn giáo nhắm đến những ngẫu tượng là tôn giáo của Satan chống lại việc Tôn Thờ Thiên Chúa. Và vì để tất cả phải quy về ngẫu tượng, để phục quyền theo đường hướng chính trị của họ, họ không ngần ngại ra tay đàn áp mọi tôn giáo khác.
Nhưng cuối cùng, lịch sử nhân loại đã chứng minh cho thấy, không còn quyền lực nào tồn tại, không có triều đại nào vững bền, không có chủ nghĩa nào muôn năm cả! Và hơn thế nữa, lịch sử nhân loại đã chứng minh cho thấy chỉ có uy quyền của Thiên Chúa mới thực là vĩnh cửu. Tâm hồn nào, gia đình nào, đất nước nào phục quyền của Thiên Chúa, tâm hồn ấy, gia đình ấy, đất nước ấy mới có bình an, hòa bình, hưng thịnh và bảo đảm tồn tại với Thiên Chúa vĩnh cửu.
Đỉnh điểm của Lời Chúa hôm nay là “Hãy trả lại cho Thiên Chúa những gì của Thiên Chúa”, là phải quy phục quyền tối thượng của Thiên Chúa trong đời sống mỗi con người, mỗi gia đình, mỗi đất nước, và của cả nhân loại này.
Riêng với mỗi cá nhân, bạn và tôi, tôi nghĩ, ta không có quyền gì trên thân xác mình, nếu từ trên không ban xuống cho ta. Vậy, quyền được ban cho ta để sử dụng thân xác này có sự sống, có trí khôn, có khả năng, có cả điều kiện sống là kinh tế, vật chất phương tiện… tất cả phải được sử dụng cho vinh danh Thiên Chúa, cho hạnh phúc đời này, và phần rỗi đời sau.
Lạy Chúa, nhìn vào cõi lòng con, nhìn vào căn nhà con, nhìn vào đất nước con, con đã thấy từ trước ra sau, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài.. hết thảy đều là của Chúa. Con không có gì cả, hay đúng hơn, tất cả là của Chúa, tội lỗi là của con.
Xin Lời Chúa hôm nay giúp đất nước con, gia đình con, và bản thân con dứt khoát với tội lỗi, để lại được thuộc về Chúa hôm nay và vĩnh cửu. A men.
PM. Cao Huy Hoàng