Ngày xưa Thánh Vincente đệ Phaolô, người sống hy sinh và lập dòng phục người nghèo, đã tâm sự : Nếu vì phục vụ Chúa và con người mà gây ra phiền não lo âu, tôi sẽ âm thầm lặng lẽ rút lui!
Câu tâm tình của Thánh Vicente Phaolô phản ảnh phần nào đời sống của Thánh Giuse, cha nuôi Chúa Giêsu.
Kinh Thánh không ghi lại lời nào của Thánh Giuse. Nhưng kinh thánh thuật lại việc làm của Ông. Những việc làm đó có gía trị như những gì Thánh nhân đã suy nghĩ và muốn nói ra.
Trong thinh lặng đang lúc ngủ, Thánh Giuse nghe tiếng Thiên Thần hiện đến nhắn bảo: Ðem trẻ Giêsu và mẹ người. ( Mt 2,13). Có thể nói, về phương diện con người, đó là một đòi hỏi vượt qúa tầm tay của một con người như Giuse. Nhưng ông đã âm thầm làm chuyện đó không thắc mắc gì, vì hạnh phúc an toàn cho Maria và Giêsu.
Ngay từ khi chấp nhận Maria làm người bạn đường, Giuse đã không hiểu nổi những bất ngờ ngạc nhiên đã và đang xảy ra ngay trong gia đình tương lai của ông.
Giuse đã không sao hiểu nổi mầu nhiệm nhập thể làm người của Chúa Giêsu trong cung lòng Maria và sau này cả cuộc đời của Chúa Giêsu bên cạnh ông. Nhưng ông đã trung thành làm theo lời Thiên Thần Chúa bảo: Ðem trẻ Giêsu và mẹ người!
Lòng trung thành xưa nay luôn là một nhân đức, một lối sống được qúy trọng và cần thiết hàng đầu trong mọi lãnh vực giữa con người với nhau. Nhưng lại là điều hầu như càng bị lơ là quên lãng có vẻ coi thường.
Ðã có biết bao nhiêu trường hợp, vì khó khăn hay bất bình, hay vì quyền lợi nhỏ trước mắt, hay vì không muốn nhận trách nhiệm bổn phận, mà đã quay lưng lại với lời thề hứa trung thành, trong cuộc sống gia đình, trong tình nghĩa bạn bè, trong niềm tin tôn giáo, trong lãnh vực làm ăn chung, trong lãnh vực quốc gia đất nước!
Mẹ Thánh Terexa thành Calcutta được xưng tụng là Thiên Thần của người nghèo, vì mẹ đã trung thành sống với họ suốt dọc cuộc đời, từ lúc khổ cực âm thầm thuở ban đầu còn trắng tay, lúc được vinh quang mọi người biết đến tung hô tặng thưởng huy chương, lúc được mọi giới yêu mến hâm mộ và cho tới lúc gìa yếu bệnh tật từ gĩa cuộc đời.
Ðã có người thắc mắc, không biết Chúa Giêsu, là người như bao con người khác, có một Thiên Thần bản mệnh nào không?
Và người đó không ngần ngại nói lên suy nghĩ của mình: Lẽ dĩ nhiên, Chúa Giêsu là Thiên Chúa, Thiên Thần Chúa hằng có mặt gìn giữ ngài.
Nhưng là con người, Ngài cũng có một Thiên Thần bản mệnh. Vị Thiên thần đó không ai khác hơn là Thánh Giuse!
Thánh Giuse là Thiên Thần bản mệnh gìn giữ che chở Chúa Giêsu và Maria không phải vì ông có sức mạnh cùng tài năng biến báo trổi vượt gì, nhưng là lòng trung thành của Ông.
Ông sống âm thầm lặng lẽ, nhưng không để Maria và trẻ Giêsu phải sống bị bỏ rơi quên lãng trong đe dọa.
Ông chu toàn những gì là bổn phận của một trưởng gia đình, như lời Thiên Thần Chúa bảo: Nhận trẻ Giêsu và Maria!
Ông âm thầm suy nghĩ và muốn lặng lẽ rút lui, nhưng không muốn Maria và Giêsu phải chịu cảnh âm thầm cô đơn. Vì thế Ông đã nghe theo lời Thiên Thần báo: Nhận Maria và Giêsu.
Ông đưa gia đình ra đi âm thầm trong đêm tối, nhưng vẫn một niềm trông cậy vào bàn tay của Thiên Chúa. Dù không hiểu chương trình của Chúa sắp định. Ông sống lòng trung thành: mình lo Chúa liệu!
Ông đem gia đình trở về quê cũ Na-da-réth, nhưng không ồn ào để cho gia đình bị mang tiếng với xóm làng đất nước, trái lại âm thầm làm lụng nuôi sống gia đình.
Là cha nuôi con Thiên Chúa, nhưng ông sống âm thầm và trung thành với ý Chúa muốn và với việc bổn phận.
Giuse, là người cha trong gia đình, đã trở nên Thiên Thần bản mệnh của con trẻ Giêsu và của người bạn đường Maria qua lối sống đạo đức tình người: lòng trung thành, sự kính trọng và rộng lượng giúp đỡ nhau.
Lm. Nguyễn ngọc Long