Thi hành thánh ý Thiên Chúa.

Thứ Ba Tuần 16 TN, Năm lẻ. 

Bài đọc: Exo 14:21-15:1; Matthew 12:46-50

Có thể nói cuộc đời con người là một mầu nhiệm, vì chúng ta không luôn luôn hiểu rõ những gì chúng ta phải làm; nhưng chúng ta vẫn thi hành những gì Thiên Chúa muốn, vì chúng ta tin tưởng vào sự thương yêu và uy quyền của Thiên Chúa dành cho chúng ta. Chỉ khi nhìn thấy kết quả sau này chúng ta mới nhận ra sự quan phòng kỳ diệu của Thiên Chúa.

Các Bài Đọc hôm nay cho chúng ta thấy tầm quan trọng của việc thi hành thánh ý Thiên Chúa mặc dù chúng ta không luôn hiểu rõ ràng. Trong Bài Đọc I, con cái Israel dưới sự chỉ đạo của Moses, xuất hành khỏi Ai-cập mà không biết phải làm sao; nhưng khi đã an toàn vượt qua Biển Đỏ, họ mới nhận ra uy quyền và sự thương yêu của Thiên Chúa. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu nhấn mạnh tầm quan trọng của việc làm theo thánh ý Thiên Chúa. Đó là điều kiện để trở thành phần tử trong đại gia đình của Thiên Chúa.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I:Israel nhìn thấy Đức Chúa đã ra tay hùng mạnh đánh quân Ai-cập.

1.1/ Cuộc vượt Biển Đỏ chưa từng thấy trong lịch sử nhân loại: Thiên Chúa truyền cho Moses giơ tay trên mặt biển, để khiến nước của Biển Đỏ rẽ ra làm hai, tạo thành một lối đi giữa biển cho dân Israel băng qua. Trình thuật kể: “Ông Moses giơ tay trên mặt biển, Đức Chúa cho một cơn gió đông thổi mạnh suốt đêm, dồn biển lại, khiến biển hoá thành đất khô cạn. Nước rẽ ra, và con cáiIsraelđi vào giữa lòng biển khô cạn, nước sừng sững như tường thành hai bên tả hữu.”

Thấy dânIsrael đi giữa biển được, quân Ai-cập đuổi theo sau cũng tiến vào; toàn thể chiến mã, chiến xa và kỵ binh của Pharao tiến vào giữa lòng biển, đằng sau dânIsrael. Vào lúc gần sáng, từ cột lửa và mây, Đức Chúa nhìn xuống hàng ngũ Ai-cập, Người gây rối loạn trong hàng ngũ chúng. Người làm cho chiến xa kẹt bánh, khiến chúng phải vất vả mới di chuyển nổi. Quân Ai-cập bảo nhau: “Ta phải trốn bọn Israel, vì Đức Chúa chiến đấu chống lại người Ai-cập để giúp họ.”

Nhưng đã quá trễ để quay đầu trở lại… Khi dân Israel đã lên bờ bên kia hết, Đức Chúa phán với ông Moses: “Hãy giơ tay trên mặt biển, nước sẽ ập xuống trên quân Ai-cập cùng với chiến xa và kỵ binh của chúng.” Ông Moses giơ tay trên mặt biển, và biển ập lại như cũ, vào lúc tảng sáng. Quân Ai-cập đang chạy trốn thì gặp nước biển, Đức Chúa xô ngã quân Ai-cập giữa lòng biển. Nước ập xuống, vùi lấp chiến xa và kỵ binh, vùi lấp toàn thể quân lực của Pharao đã theo dân Israel đi vào lòng biển. Không một tên nào sống sót.

1.2/ Dân Israel nhận ra và ngợi khen uy quyền của Thiên Chúa: “Ngày đó, Đức Chúa đã cứu Israel khỏi tay quân Ai-cập. Israel thấy quân Ai-cập phơi thây trên bờ biển. Israel thấy Đức Chúa đã ra tay hùng mạnh đánh quân Ai-cập. Toàn dân kính sợ Đức Chúa, tin vào Đức Chúa, tin vào ông Moses, tôi trung của Người.”

Chiến thắng Biển Đỏ hoàn toàn do uy quyền của Thiên Chúa. Như ông Moses báo trước cho dân Israel: Họ không cần phải giao chiến, chỉ cần đứng nhìn xem cánh tay uy hùng của Thiên Chúa sẽ nhận chìm quân đội của vua Pharao dưới lòng biển.

Mỗi năm, dân tộc Israel nhớ lại cuộc Xuất Hành của mình ra khỏi Ai-cập và chiến thắng huy hoàng của Thiên Chúa trên Biển Đỏ, để nhắc nhở cho nhau biết tình thương và uy quyền của Thiên Chúa. Với chân không, đoàn di dân cả hàng triệu người, chưa kể súc vật đã vượt qua Biển Đỏ ráo chân. Với tay không, họ đã chiến thắng vẻ vang trên quân đội hùng mạnh và tinh nhuệ của Ai-cập. Họ có thể làm được chuyện này vì bàn tay của Thiên Chúa ở với họ. Dân Israel muốn nhắc nhở cho nhau trong đêm này: Đừng bao giờ quên tình thương và uy quyền của Thiên Chúa.

Bài ca chiến thắng của nữ tiên tri Miriam: Bấy giờ ông Moses cùng với con cái Israel hát mừng Đức Chúa bài ca sau đây. Họ ca rằng: “Tôi xin hát mừng Đức Chúa, Đấng cao cả uy hùng:

Kỵ binh cùng chiến mã, Người xô xuống đại dương.” Lời Việt mà các ca đoàn hát trong Bài Đáp Ca của Đêm Phục Sinh: “Vang lên muôn lời ca, ta ca tụng Chúa, vì uy danh Ngài cao cả à á a. Chiến mã với kỵ binh, Người đã quăng chìm đáy biển à á a.”

2/ Phúc Âm: Ai thi hành ý muốn của Cha tôi, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.

2.1/ Thi hành thánh ý Thiên Chúa là cách thức để gia nhập gia đình Thiên Chúa: Khi Chúa Giêsu đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người. Có kẻ thưa Người rằng: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy.” Người bảo kẻ ấy rằng: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. Bất cứ ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi.”

Khi nói những lời này, Chúa Giêsu không có ý khinh thường Mẹ Ngài hay mối liên hệ gia đình; nhưng Ngài muốn nhấn mạnh 2 điểm:

(1) Mọi người đều có thể trở thành phần tử của gia đình Thiên Chúa, nếu họ nhận ra và thực thi thánh ý của Thiên Chúa.

(2) Cách trở thành phần tử trong gia đình Thiên Chúa khác với cách của người đời. Theo cách của người đời, một người trở thành phần tử trong gia đình, hoặc bằng cách sinh ra trong gia đình, hoặc do gia trưởng trong gia đình nhận làm con nuôi (John 1:13). Theo cách của Thiên Chúa, một người trở thành con Thiên Chúa bằng cách làm theo thánh ý Thiên Chúa; hay một cách rõ nét hơn: bằng cách tin vào Đức Kitô là Con Thiên Chúa (John 1:12).

2.2/ Đức Mẹ là người thi hành thánh ý Thiên Chúa cách trọn vẹn: Giống như Chúa Giêsu, cả cuộc đời của Đức Mẹ là làm theo thánh ý Thiên Chúa. Chúng ta có thể trưng dẫn ba nét chính:

(1) Trong biến cố Truyền Tin: Khi sứ thần Gabriel hiện đến báo tin về Kế Họach Cứu Độ của Thiên Chúa. Mặc dù Mẹ đã khấn giữ mình đồng trinh; nhưng sau khi đã nhận ra thánh ý của Thiên Chúa, Mẹ đã khiêm nhường thưa với sứ thần lời Xin Vâng: “Này tôi là tôi tớ Chúa, xin làm cho tôi như lời sứ thần truyền” (Luke 1:38).

(2) Tại tiệc cưới Cana: Khi nhận ra sự lúng túng của đôi tân hôn vì hết rượu, Mẹ đến kêu cầu với Chúa: “Họ hết rượu rồi!” Mặc dù Chúa nói với Mẹ: “Thưa bà, chuyện đó can gì đến bà và tôi? Giờ của tôi chưa đến;” Mẹ vẫn căn dặn gia nhân: “Người bảo gì, các anh cứ việc làm theo” (John 2:4-5).

(3) Khi tìm thấy Chúa Giêsu trong Đền Thờ: Sau ba ngày vất vả tìm thấy Chúa Giêsu đang ngồi giữa các thầy giáo và đàm thoại với họ, mẹ Người nói với Người: “Con ơi, sao con lại xử với cha mẹ như vậy? Con thấy không, cha con và mẹ đây đã phải cực lòng tìm con!” Người đáp: “Sao cha mẹ lại tìm con? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?”

Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói. Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Nazarethvà hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng (Luke 2:48-51).

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

– Trong cuộc đời, chúng ta không luôn sống theo sự hiểu biết; vì có những lúc chúng ta phải sống bằng đức tin qua việc làm theo thánh ý của Thiên Chúa.

– Chúng ta làm theo thánh ý Thiên Chúa vì chúng ta tin tưởng Ngài là Thiên Chúa có quyền trên mọi sự và thương yêu chúng ta hơn bất cứ ai trong cuộc đời này.

LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP   

loinhapthe.com

 

Matthew 12:46-50
View in: NAB
46As he was yet speaking to the multitudes, behold his mother and his brethren stood without, seeking to speak to him.
47And one said unto him: Behold thy mother and thy brethren stand without, seeking thee.
48But he answering him that told him, said: Who is my mother, and who are my brethren?
49And stretching forth his hand towards his disciples, he said: Behold my mother and my brethren.
50For whosoever shall do the will of my Father, that is in heaven, he is my brother, and sister, and mother.
John 1:13
View in: NAB
13Who are born, not of blood, nor of the will of the flesh, nor of the will of man, but of God.
John 1:12
View in: NAB
12But as many as received him, he gave them power to be made the sons of God, to them that believe in his name.
Luke 1:38
View in: NAB
38And Mary said: Behold the handmaid of the Lord; be it done to me according to thy word. And the angel departed from her.
John 2:4-5
View in: NAB
4And Jesus saith to her: Woman, what is that to me and to thee? my hour is not yet come.
5His mother saith to the waiters: Whatsoever he shall say to you, do ye.
Luke 2:48-51
View in: NAB
48And seeing him, they wondered. And his mother said to him: Son, why hast thou done so to us? behold thy father and I have sought thee sorrowing.
49And he said to them: How is it that you sought me? did you not know, that I must be about my father's business?
50And they understood not the word that he spoke unto them.
51And he went down with them, and came to Nazareth, and was subject to them. And his mother kept all these words in her heart.