Trên Nền Đá

Chúa Nhật IX Thường Niên – A

 “Vậy ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì giống như người khôn ngoan đã xây nhà mình trên đá” (Mt. 7,24).
Thật hạnh phúc khi chúng ta được sinh ra làm con người. Chúng ta được tham dự vào lịch sử chương trình cứu độ của Chúa. Ngay từ thơ ấu, chúng ta đã được trau dồi các kiến thức đức tin và sống theo những điều răn và giới luật mà Thiên Chúa đã mặc khải. Thánh Kinh là nguồn mặc khải về tình yêu của Thiên Chúa. Khi học hỏi về ý nghĩa và nguồn gốc của Kinh Thánh, chúng ta thấy có một sợi chỉ xuyên suốt trong lịch sử cứu độ. Toàn bộ Thánh Kinh Cựu Ước và Tân Ước gồm 72 cuốn là nguồn mặc khải vô tận mà Thiên Chúa đã tỏ bày sự thương yêu đối với loài người suốt dọc lịch sử cứu độ. Lời Thánh Kinh là những hướng dẫn khôn ngoan giúp chúng ta sống trong đường lối của Thiên Chúa.
Thiên Chúa tạo dựng muôn loài trong trật tự phát triển và truyền sinh giống nòi. Thiên Chúa quan phòng và chúc phúc cho mọi loài thụ tạo. Ngay từ những giây phút đầu tiên, tổ tiên của loài người đã bất tuân và tự chọn cho mình một hướng đi khác. Thiên Chúa đã không bỏ mặc con người sống trong vòng lao khổ và hướng chiều về đàng dữ. Thiên Chúa đã có chương trình sửa đổi và cứu độ loài người. Thiên Chúa kiên nhẫn đợi chờ và chuẩn bị riêng một dân tộc để đón chờ Đấng Cứu Thế. Khi Đấng Cứu Thế xuất hiện đã có một số người chấp nhận và tin theo, nhưng phần đông loài người còn thờ ơ và chối từ Tin Mừng. Cho tới hôm nay, hơn 2000 ngàn năm sau, thế giới còn rất nhiều người vẫn chưa được lắng nghe tin mừng và sống ơn cứu độ.
Ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì giống như người khôn ngoan đã xây nhà mình trên đá” (Mt. 7,24). Mỗi người có hoàn cảnh sống khác nhau, có người sống trong bậc gia đình, người độc thân và kẻ tu trì, đều được mời gọi sống chu toàn bổn phận của mình. Chúng ta thử dành đôi phút để hồi tâm lại xem chúng ta có giống như người khôn ngoan xây nhà mình trên nền đá vững chắc không? Chìa khóa của sự khôn ngoan chính là nghe và đem lời Chúa ra thực hành. Chúng ta đã được nghe và học hỏi rất nhiều lời Chúa, nhưng đem áp dụng trong cuộc sống thì không được bao nhiêu. Trong cuộc sống đạo, nhiều khi chúng ta chỉ muốn áp dụng những lời nào có lợi ích và phù hợp với cách sống riêng của chúng ta. Chúng ta tránh hoặc không muốn lắng nghe những lời khuyên dạy xem ra khó áp dụng.
Khi Chúa Giêsu công khai ra giảng dạy, Chúa đã kêu gọi mọi người hãy sám hối và tin vào tin mừng (Mt.3,2), chúng con nghe nhiều lần lắm rồi nhưng chẳng quan tâm vì nghĩ rằng chỉ những tội nhân mới cần sám hối. Chúa Giêsu lại kêu gọi: Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhượng trong lòng (Mt. 11,29), chúng ta lại thích tự cao tự đại và muốn cai trị hơn là phục vụ. Ai không vác thánh giá mà theo Chúa, không xứng đáng là môn đệ của Chúa (Lk 14,27), chúng con muốn mang danh Kitô hữu nhưng chúng con lại muốn thong dong và không muốn vác thánh giá nặng nề đi theo Chúa.
Chúa mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn, nhưng chúng ta thường hay bê trễ và ươn lười. Chúa dạy chúng ta hãy vào nơi kín đáo, đóng cửa phòng cầu nguyện (Mt. 6,6), chúng ta lại thích cầu nguyện công khai và muốn mọi người nhìn thấy. Chúa dạy chúng ta rằng khi cầu nguyện không cần nhiều lời vì Cha của chúng ta trên trời thấu tỏ mọi sự (Mt. 6,7), trong khi chúng ta đọc hết kinh này đến kinh khác và cầu xin nhiều điều mà lòng chúng ta lại xa Chúa. Chúa muốn chúng ta phải kiên tâm cầu nguyện, chúng ta lại chóng chán nản khi xin hoài không được. Chúa dạy rằng hãy cầu nguyện luôn kẻo xa chước cám dỗ (Mt. 26,41), chúng ta chỉ cầu khi chúng ta cần ơn gì thôi còn chước cám dỗ chúng ta chẳng màng. Đôi khi chúng ta còn tạo cơ hội cho những cơn cám dỗ đi vào đời ta.
Chúa dạy chúng ta yêu thương anh em và cả kẻ thù (Mt. 5,44), chúng ta mới giữ được có một nửa là chỉ yêu anh em mình. Chúa dạy chúng ta rằng có nói có, không nói không (Mt. 5,37), chúng ta lại xào xáo, lật lọng đổi thay, tự lừa dối mình và dối người. Chúa nói với chúng ta đừng đoán xét để khỏi bị xét đoán (Lk. 6,37), chúng ta không những xét đoán mà còn kết án vội vàng khi chưa tìm hiểu sự thật. Chúa dậy chúng ta đừng thề chi cả (Mt. 5,34), chúng ta nói dối như cuội mà còn thề thốt đủ điều. Chúa dạy chúng ta làm hòa và tha thứ cho anh em (Mt. 6,14), chúng ta thường bắt lỗi và ghét bỏ anh em mình. Chúa khuyên dạy chúng ta hãy nên trọn lành như Cha trên trời là Đấng Trọn Lành (Mt. 5,48), chúng ta chỉ muốn được người ta khen là tốt lành và thánh thiện thôi.
Chúa Giêsu mời gọi chúng ta hãy sống thật với lòng mình. Chúa thấu tỏ mọi sự kín nhiệm trong lòng chúng ta. Chúng ta đang xây nhà của mình trên đá hay trên nền cát dễ bị trôi cuốn. Mỗi người chúng ta tự trả lời về mình trước mặt Chúa. Có lẽ chúng ta phải tự nhận ra rằng mình chỉ tin đạo, giữ đạo, sống đạo nhưng lại hành đạo rất hời hợt. Chúng ta còn câu nệ hình thức như là chu toàn bổn phận đọc kinh, dự lễ, lãnh nhận các bí tích cho yên trí, nhưng không có đời sống nội tâm thật sự. Có lần Chúa đã nhắc nhở: Dân này thờ kính Ta bằng môi miệng, còn lòng chúng thì xa Ta (Mt.15,8). Chúng ta đừng cậy dựa vào sự đánh giá của người khác và cũng đừng tự phong cho mình là người đạo đức. Chúa Giêsu đã dùng những lời trách nặng với những người chỉ chuộng hình thức bề ngoài. Chúa ví họ như những mồ mả tô vôi bên ngoài, còn bên trong đầy xương xẩu hôi thối (Mt. 23,27). Vượt qua những hình thức biểu lộ bên ngoài, chúng ta phải phấn đấu nội tâm mỗi ngày để nên trọn lành trước mặt Chúa.
Cuốn sách nhỏ “Năm Chiếc Bánh và Hai Con Cá” của Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận là một kim chỉ nam vô cùng quý giá. Đức Cố Hồng Y đã từng bước cảm nhận đường lối của Chúa trong khi bị tù đầy. Ngài đã chọn Chúa thay vì công việc của Chúa. Ngài đã sống những giây phút hiện tại trong sự gắn bó với Chúa và yêu thương tha nhân và đặc biệt yêu thương cả những người thù ghét ngài trong trại giam. Mười ba năm tù tội của ngài đã mở ra một Con Đường Hy Vọng cho chính ngài và cho nhiều người. Ngài sống bằng lời Chúa mỗi giây phút và ngài tìm gặp gỡ Chúa trong mọi hoàn cảnh dù tù tội, khổ đau, bệnh họan và kiệt lực cả hồn lẫn xác. Mọi việc ngài thực hiện, ngài thực hiện trong Chúa. Chính ngài đã xây nhà mình trên tảng đá vững chắc. Gian khổ đã tôi luyện ngài thành chứng nhân của niềm hy vọng. Ngài đã bước lên cao trong con đường trọn lành.
Chúa mời gọi chúng ta hãy nên trọn lành toàn diện. Chân nhận rằng mỗi người đều có những nhân đức nổi bật, nhưng không tránh khỏi những thói quen đạo đức còn yếu kém. Cây tốt thì sinh trái tốt (Mt.12,33). Người tốt thì sẽ sinh ra được nhiều điều tốt lành. Xét chung thì mỗi người có rất nhiều điểm tốt và đáng khen ngợi. Nhưng trong cuộc sống thực tế hằng ngày, chúng ta còn có nhiều yếu đuối lắm. Về của cải vật chất, đôi khi chúng ta ham mối lợi trước mắt mà quên đi giới răn Chúa dạy về sự công bằng và chân thật. Chúng ta tự nhủ mình rằng thôi cứ làm đại đi, cứ phạm đi và cứ khai gian đi, rồi đi xưng tội sau.. Đã có biết bao nhiêu trường hợp, chúng ta biết đó là sai và dối trá mà chúng ta cứ làm. Chúng ta biết rằng mình đang sống trong tội lỗi, lầm lạc nhưng đã quá quen rồi, chúng ta chẳng muốn thay đổi và không muốn dứt bỏ thói hư tật xấu. Bỏ đi thì tiếc lắm. Thường thì chúng ta đợi chờ và khất lần cho qua ngày. Hỏi rằng chúng ta đang xây nhà trên đá hay trên nền đất?
Chúng ta, những người Kitô hữu, được hạnh phúc hơn biết bao nhiêu người khác. Nhiều người không có cơ hội để lắng nghe lời mặc khải của Thiên Chúa. Những người chưa biết Chúa, họ phải vất vả đi tìm tòi, suy nghĩ và lần mò trong đêm tối để đi tìm ánh sáng hướng dẫn cuộc đời. Đã có biết bao những Đạo Giáo, những nhà hiền triết và những khám phá tìm về nguồn vũ trụ. Với trí khôn giới hạn của loài người, vũ trụ mênh mông bao la và sự sống muôn loài vẫn còn là mầu nhiệm không bao giờ hiểu thấu. Nhiều người vẫn chưa hiểu biết được ý nghĩa của cuộc sống và cùng đích của cuộc đời.
Là Kitô hữu, chúng ta được thừa hưởng quà tặng nhưng không. Chúng ta được học biết về Thiên Chúa yêu thương, về ơn cứu độ và cánh chung của đời người. Chúng ta hãy tạ ơn Chúa đã ban chính Ngôi Lời là Con Một của Ngài. Ngôi Lời đã sinh ra làm người và cư ngụ giữa chúng ta để mạc khải về Mầu Nhiệm Thiên Chúa và Nước Trời. Chính Chúa sẽ ban cho chúng ta ơn cứu độ và chia sẻ sự sống vĩnh cửu đời sau.
Lm. Giuse Trần việt Hùng
Bronx, New York