Chủ Nhật 34 Thường NiênA, Lễ Chúa Kitô, Vua vũ trụ.
Bài đọc: Eze 34:11-12, 15-17; 1 Corinthians 15:20-26; Matthew 25:31-46.
Con người ở mọi nơi và mọi thời luôn mơ ước có được một “thiên đàng trần gian;” nơi sẽ không còn chiến tranh, hận thù, ghen ghét, bóc lột; nơi con người sẽ sống an vui, yêu thương, hạnh phúc, và không thiếu thốn bất kỳ thứ gì. Biết bao nhiêu chủ thuyết qua mọi thời hứa hẹn cái “thiên đàng trần gian” này như: các đế quốc Ba-Tư, Hy-Lạp, Rôma, Fascism, Marxism, Capitalism; nhưng tất cả chỉ là những bánh vẽ, nghe rất lý tưởng, nhưng khi nếm vào mới cảm thấy nhục nhằn cay đắng. Có 3 lý do tại sao lý tưởng của nước “thiên đàng trần gian” không thành công:
(1) Vua chúa và các thủ lãnh thế gian là những con người bất tòan. Họ sống bất công và không lo lắng cho dân; họ lợi dụng niềm tin của dân để vơ vét của cải cho mình.
(2) Vuơng quốc trần gian luôn thay đổi: Hết triều đại này đến triều đại kia, hết đế quốc này tới đế quốc khác. Kiếm mỏi mắt được một người biết thương yêu lo lắng cho dân, lại bị ám sát hay chết sớm.
(3) Dân chúng hỗn hợp nhiều lọai khác nhau: cả người lành lẫn kẻ dữ, cả chiên lẫn dê; vì thế, rất khó cai trị.
Nhưng đối với các Kitô hữu, thiên đàng chỉ có được ở đời sau, nơi mà cả 3 điều kiện trên đều có thể tìm được:
(1) Vua duy nhất là Đức Kitô: Ngài sẽ chiến thắng tất cả, và các thủ lãnh thế gian phải qui phục Ngài. Ngài sẽ qui tụ tất cả về cho Thiên Chúa; sẽ cai trị trong tâm hồn; sẽ cai trị trong sự thật, công bằng, và thương yêu.
(2) Vương quốc của Ngài là Nước Trời, sẽ tồn tại muôn đời.
(3) Dân của Vua Kitô: chỉ tòan chiên (những người công chính), dê (những kẻ gian ác) bị lọai ra ngòai. Họ sẽ không bao giờ phải chết nữa. Điều kiện để thuộc về vương quốc: nghe tiếng (tin) vào Đức Kitô.
Các Bài đọc hôm nay tập trung vào 3 yếu tố căn bản này: Vua Kitô, vương quốc Nước Trời, và dân riêng của Ngài: Trong Bài đọc I, TT Êzêkiel tiên đóan trước Ngày đó sẽ đến và những gì sẽ xảy ra trong Ngày đó. Bài đọc II tập trung vào Đức Kitô: sự chiến thắng các địch thù và khôi phục Vương Quốc của Ngài. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu sẽ chọn chiên ra khỏi dê. Ngài phán xét con người theo tiêu chuẩn của Đức Bác Ái, và thưởng hay phạt tùy theo những gì con người làm cho tha nhân.
KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:
1/ Bài đọc I: Đức Kitô là Vua yêu thương.
1.1/ Chính Chúa Thượng sẽ chăm sóc chiên: Không ai biết chăm sóc và thương yêu chiên bằng chủ của nó; không ai biết chăm sóc và thương yêu con người bằng chính Đấng Tạo Hóa đã dựng nên con người. TT Ezekiel đã nhìn thấy và tiên báo Ngày này sẽ xảy ra: “Quả thật, Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Đây, chính Ta sẽ chăm sóc chiên của Ta và thân hành kiểm điểm. Như mục tử kiểm điểm đàn vật của mình vào ngày nó ở giữa đàn chiên bị tản mác thế nào, thì Ta cũng sẽ kiểm điểm chiên của Ta như vậy. Ta sẽ kéo chúng ra khỏi mọi nơi chúng đã bị tản mác, vào ngày mây đen mù mịt. Chính Ta sẽ chăn dắt chiên của Ta, chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ – sấm ngôn của Đức Chúa là Chúa Thượng.”
1.2/ Người Mục Tử Tốt Lành: Kẻ chăn chiên là những người làm thuê; vì thế, họ không những không quan tâm đến tình trạng của chiên, mà còn chỉ để ý đến lông chiên và thịt chiên. Người Mục Tử Tốt Lành quan tâm đến đòan chiên của mình và sẵn sàng thí mạng sống mình vì đòan chiên. Một số dấu hiệu của Người Mục Tử Tốt Lành:
(1) Con nào bị mất, Ta sẽ đi tìm; dụ ngôn Người Cha Nhân Hậu.
(2) Con nào đi lạc, Ta sẽ đưa về; Chúa làm bạn với những người thu thuế và gái điếm.
(3) Con nào bị thương, Ta sẽ băng bó; Chúa lập các Bí-tích để chữa lành.
(4) Con nào bệnh tật, Ta sẽ làm cho mạnh; Chúa chữa đủ mọi thứ bệnh tật trong dân.
(5) Con nào béo mập, con nào khoẻ mạnh, Ta sẽ canh chừng. Ta sẽ theo lẽ chính trực mà chăn dắt chúng. Chúa giáo huấn dạy dỗ theo đường ngay nẻo chính.
2/ Bài đọc II: Đức Kitô là Vua uy quyền.
2.1/ Đức Kitô có quyền trên Thần Chết: Thánh Phaolô dùng 2 hình ảnh của con người đầu tiên, Adam, và con người mới, Đức Kitô, để chứng minh con người sẽ sống lại. Vì Adam, con người đầu tiên phạm tội, nên tội lỗi lan tràn đến con cháu của ông (tội tổ tông); và hậu quả là con người phải chết đời đời. Con người không những phải chết vì tội tổ tông mà còn vì cả tội cá nhân của mỗi người nữa. Nhưng Đức Kitô, Con Thiên Chúa từ trời nhập thể trong thân xác con người, Ngài không vương tì ố tội lỗi, nên sự chết không có quyền trên Ngài. Không những thế, Ngài còn tiêu diệt sự chết bằng Cuộc Thương Khó và sự Phục Sinh của Ngài. Thánh Phaolô quả quyết: “Đức Kitô đã trỗi dậy từ cõi chết, mở đường cho những ai đã an giấc ngàn thu. Vì nếu tại một người mà nhân loại phải chết, thì cũng nhờ một người mà kẻ chết được sống lại. Quả thế, như mọi người vì liên đới với Ađam mà phải chết, thì mọi người nhờ liên đới với Đức Kitô, cũng được Thiên Chúa cho sống.” Người đi trước mở đường là Đức Kitô; sau đó đến những kẻ thuộc về Người. Thánh Phaolô gọi sự sống lại của Đức Kitô là “Của Đầu Mùa,” vì phải có của đầu mùa mới có những mùa màng hoa quả sau đó; nếu không có của đầu mùa, cũng không thể có mùa màng hay hoa quả theo sau.
2.2/ Đức Kitô có quyền trên Ba Thù: Rất nhiều quyền lực thống trị con người trong thế giới. Để hòan tòan giải phóng con người, Đức Kitô phải tiêu diệt tòan bộ những quyền lực này: “Sau đó mọi sự đều hoàn tất, khi Người đã tiêu diệt hết mọi giới thống trị, mọi nhà cầm quyền và mọi sức mạnh, rồi trao vương quyền lại cho Thiên Chúa là Cha.” Bản dịch của Nhóm PVCGK không sáng tỏ bằng nguyên bản trong câu này, vì họ dịch: quản thần (giới thống trị), quyền thần (giới cai quản), dũng thần (các sức mạnh). Để hiểu 3 giới này, có lẽ cách tốt nhất là giải thích theo quan niệm “Ba Thù” luôn đe dọa đời sống các tín hữu:
(1) Quỉ Thần: Satan và các đồng bọn của nó. Với chiến thắng của Đức Kitô, Satan và đồng bọn không còn thống trị con người nữa như lời Sách Khải Huyền: “Vì Satan, kẻ tố cáo anh em của Ta, ngày đêm tố cáo họ trước Tòa Thiên Chúa, nay bị tống ra ngòai” (Revelation 12:10).
(2) Thế gian: Rất nhiều các vua chúa thế gian, ở mọi nơi và mọi thời, luôn có những sắc chỉ và luật lệ chống lại và bắt bớ các Kitô hữu, vì lối sống theo sự thật và theo tiêu chuẩn Nước Trời của họ. Nhưng Đức Kitô đã chiến thắng thế gian, và các thánh tử đạo, những người theo chân Đức Kitô, cũng có sức mạnh vượt thắng được những đe dọa của vua chúa muốn họ bỏ đạo.
(3) Sức mạnh của xác thịt và của các khuynh hướng xấu trong tâm hồn con người. Thế gian với mọi cám dỗ của nó như tiền của, uy quyền, danh vọng, mời gọi thỏa mãn xác thịt, luôn là mối đe dọa nguy hiểm cho các Kitô hữu. Những cám dỗ này có thể lướt thắng được khi con người để Đức Kitô hòan tòan làm Vua ngự trị trong tâm hồn. Cuộc đời các thánh là những bằng chứng hùng hồn cho sức mạnh của Đức Kitô.
3/ Phúc Âm: Chúa Kitô là Vua khôn ngoan. Ngày Phán Xét: Ngài phân biệt chiên ra khỏi dê.
“Khi Con Người đến trong vinh quang của Người, có tất cả các thiên sứ theo hầu, bấy giờ Người sẽ ngự lên ngai vinh hiển của Người. Các dân thiên hạ sẽ được tập hợp trước mặt Người, và Người sẽ tách biệt họ với nhau, như mục tử tách biệt chiên với dê. Người sẽ cho chiên đứng bên phải Người, còn dê ở bên trái.”
3.1/ Phán xét chiên (bên phải): Tiêu chuẩn phán xét là Đức Bác Ái.
(1) Lời Chúa phán xét và phần thưởng: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm viếng; Ta ngồi tù, các ngươi đến hỏi han.”
(2) Lời kẻ lành đáp lại: Có bao giờ thấy Chúa đâu? “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà cho mặc? Có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đau yếu hoặc ngồi tù, mà đến hỏi han đâu?”
(3) Lời củng cố của Chúa: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta.” Không gì làm hài lòng cha mẹ hơn khi thấy người khác giúp đỡ con cái của mình. Cũng vậy, tất cả đều là con cái của Thiên Chúa; và Ngài vui sướng khi thấy con cái của Ngài được yêu thương giúp đỡ.
3.2/ Phán xét dê (bên trái): Cùng một tiêu chuẩn phán xét: Đức Bác Ái.
(1) Lời Chúa phán xét và hình phạt: “Quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã không cho ăn; Ta khát, các ngươi đã không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã không tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã không cho mặc; Ta đau yếu và ngồi tù, các ngươi đã chẳng thăm viếng.”
(2) Lời kẻ dữ đáp lại: “Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói, khát, hoặc là khách lạ, hoặc trần truồng, đau yếu hay ngồi tù, mà không phục vụ Chúa đâu?”
(3) Lời củng cố của Chúa: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi không làm như thế cho một trong những người bé nhỏ nhất đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta vậy.”
Thế là họ ra đi để chịu cực hình muôn kiếp, còn những người công chính ra đi để hưởng sự sống muôn đời.
ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:
– Chúng ta đã nhận ra sự giả tạo của “thiên đàng trần gian:” sự bất tòan của các nhà lãnh đạo, sự chóng qua của vương quốc trần gian, và sự lẫn lộn của cả người lành lẫn kẻ dữ. Đồng thời chúng ta cũng nhận ra sự tòan hảo của Đức Kitô: Người là Vua của thương yêu, uy quyền, và khôn ngoan, vương quốc Nước Trời sẽ tồn tại muôn đời, và công dân Nước Trời sẽ sống ấm no, hạnh phúc, và bình an muôn đời. Xin Đức Kitô làm Vua cai trị lòng chúng ta muôn đời.
– Muốn làm công dân của Vua Kitô, phải có nhân đức thương yêu như Ngài. Nếu không sẽ bị lọai ra ngòai.
– Vua Kitô và vương quốc Nước Trời không phải là chuyện tưởng tượng như các nhà vô thần và cộng sản tuyên truyền. Bằng chứng cụ thể là các tín hữu đã được nếm thử sự dịu ngọt của Vua tình thương ngay từ đời này. Các Kitô hữu đã chứng minh họ là những người biết sống, sống có mục đích, và sống yêu thương mọi người.
LM. Anthony Đinh Minh Tiên, OP